Friday, September 18, 2015

1984. Thơ NGUYỄN XUÂN THIỆP: BUỔI CHIỀU. TIẾNG CƯỜI TRÊN GÓC PHỐ



BUỔI CHIỀU.
TIẾNG CƯỜI TRÊN GÓC PHỐ
nguyễn xuân thiệp

LY RƯỢU CẠN
Tranh Thân Trọng Minh



buổi chiều. và tiếng cười
rơi. trên góc phố quen

dường như
những giọt nắng đã rực rỡ
trong mùa hè qua
và những giọt nắng tàn phai
màu tím. chiều nay

giấc mơ nào đã chết

có gã làm thơ
đi tìm
vầng trăng trong cỏ rối
thơm mùi hoa cúc dại

phải rồi
từ lúc xa phương đông
là biết đời đã trễ. những chuyến tàu
cánh cổng sân ga. đóng lại

trời dallas. chiều nay
mặt trời thắt cổ
những con chim đen
đeo đầy trên đường dây điện
cùng cất tiếng. gọi mùa về
mùa đã gẫy cánh. phương xa

ôi. dallas
nơi tôi đã đến. đã ở hơn mười lăm năm. đã viết văn
                                                                      làm báo
và sẽ ra đi
vầng trăng sau cơn bão
còn lại bao lâu. những bài thơ. lúc chia tay
không ai vẫy chào. không giọt lệ

và buổi chiều. tiếng cười trên góc phố
tiếng cười
như thủy tinh. vỡ
dường như. dường như. rất quen



Nguyễn Xuân Thiệp