Sunday, August 23, 2015

1939. NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH Hương ca dao / Con trăng sáng ở trên trời




NGUYỄN TH KHÁNH MINH





HƯƠNG CA DAO


Em giấu trong mắt, ánh nhìn
của anh ngày nọ. Để riêng bây giờ
Soi gương tìm lại giấc mơ

Giấu trong nụ cười, bài thơ
Anh trao từ độ trăng chưa mọc rằm
Mai rồi ngó lại xa xăm…

Giấu trong vạt áo mười lăm
Ánh vàng thơ dại con tằm nhả tơ
Trăng nguyên từ bấy đến giờ…

Giấu vào trong cánh gió đưa
Nghìn thu hội ngộ. Xin chờ gió bay
Hương ca dao, vạt áo này

Anh hỏi hạt lệ thơ ngây
tìm đâu. Để lại chiều đầy long lanh
Thưa. Em giấu ở trời xanh…



CON TRĂNG SÁNG Ở TRÊN TRỜI

Con trăng sáng ở trên trời
Cái sáng trăng để cho người thức khuya
Nỗi gì mà đóa hoa kia…

Con trăng sáng chỉ để vì
Chứng bao nhiêu những thề nghì tóc tơ
Có câu thề dối, trăng lơ

Tình yêu, có khi để ngờ
Đôi thề thốt, họa để khờ. Dại tin
Trên trời trăng vẫn như in

Chắc gì một kiếp, làm tin
Buộc làm sao nổi cái nghìn muôn sau
Rưng rưng nước chảy qua cầu

Anh thưa lục bát đôi câu
Anh xin anh bỏ trầu cau em, và…
Trăm năm. Xa dặm dằm xa

Vầng trăng tưởng đã ruột rà
Dài đêm lắm mộng đâm ra đôi bờ
Bóng chim tăm cá giấc mơ…


Nguyễn Thị Khánh Minh
 (Trích tập thơ Lục Bát, chưa in)