D U
Y Ê N
Chân
dung
Gửi cô bạn nhỏ, Nguyễn Thị Khánh Minh.
Bạn
kể cho nghe, những ngày nằm bệnh.
lưng
đau oằn. chân. không biết, của ai?
khi
nắng xế. lung linh. lá gọi.
những
bài thơ. dang dở...đợi chờ
Bạn
thương sao. ôi, những người tàn tật.
chịu
gian nan, bất hạnh, cả cuộc đời.
những
người, có khi nao, thấy nắng?
bước
chân vui, trên những đường hoa?
thương
mình ít, thương người nhiều hơn*
Bạn
nghĩ, ta may mắn hơn. nhiều hạnh phúc...
nên
ân cần. ôm giữ với hai tay...
đang
nâng niu, đời sống, từng ngày.
mỗi
ngày mới, là niềm vui tới.
khi
chân vui, môi nở nụ cười...
Bạn
kể cho nghe, kỷ niệm. xưa...
ngày
nào chân sáo. như chim nhỏ...
đợi
cha về. trong những chuyến đi xa.
có
mẹ, có cha, có anh em, có bà, bên cạnh
hạnh
phúc thật thà. thi sĩ nhỏ...làm thơ.
vần
thơ hay. ngô nghê. ngày còn bé,
rất
thơ ngây, một mảnh vụn. cuộc đời...
và
thi sĩ. những giấc mơ. không dứt.
giấc
mơ dài. thắp sáng, tin yêu.
Bạn
là hy vọng. là lối đi.
hy
vọng. trong veo.
lối
đi, trong nắng.
nắng
Cali. sợi nắng. rất Việt Nam.
Duyên
*
lời tâm sự của NTKM