Ảnh: internet
có một buổi con nằm sau lưng bố
nhìn tóc sâu khẽ nói: bố
già rồi
ừ con nhỉ tháng ngày qua lầm lũi
bố làm gì ngăn được tuổi đời trôi
nên mối nợ mỗi ngày thêm chồng chất
ngờ tương lai. thân phận,
nước non đầy
dù mỏi gối chân lạc đà vẫn bước
sẽ về đâu con hỡi dặm truông dài?
cây mới lớn thuở xanh non hoài bão
dòng nhựa ơi khô huyết mạch bao giờ
lòng như nguyện tre già măng mọc tiếp
chút thân tàn xin gạch lót đường qua
dường như đêm vẫn giông dài kể lể
có giấc mơ là bóng ngựa qua cầu
thôi thì cũng mượn thơ người ngâmkhẽ
“ta làm gì cho hết nửa đời sau?”(*)
Hoàng Xuân Sơn
1985
[trong tập Viễn Phố -
1989] (*) Thơ Cao Tần