HOÀNG XUÂN SƠN
mật
thiết
gởi tặng Thành Tôn
tôi
có nhiều bạn [quý]
rất
quý là đằng khác
quen
lâu mới gặp những tình cờ giao thoa
hương
đậm thêm chưa từng nhạt
nơi
nào. khúc nào cũng liền lạc mối dây êm đềm
gút
chặt
không
hiểu sao có nhiều cánh cửa tự nguyện đóng lại
[ở
giềng mối nào]
một
thời đã mở ra
chấp
chóa vạn cánh hồng
tôi
chỉ muốn làm con sên nhỏ nhấm nháp từng nhụy sương
nơi
khu vườn tình
có
phải hoa đếm tả tơi trong chiều nghịch gió
không
trời
không đa nghi như vệt hằn đóng chốt
tôi
không tin đường trưa gắt quá bộ xuân thì
hãy
nhớ rằng bánh xe đã lăn
cảnh
đời xin hé lộ
tôi
có nhiều bạn thiệt dễ thương
rất
dễ thương
và
mãi dễ thương đèo nên bề dày cuộc lữ
lưu
chiếu thâm xuyên những tấm lòng
tôi
ở gần tôi đi xa lúc nào cũng nhớ bạn
xin
dị biệt hôm nay
đừng
làm buồn lòng kẻ khác
nghiêng qua ngày tám tháng sáu
2015
xe
cuộc
nhớ Tôn Thất Văn
buổi
sáng mơ mình mặc áo vàng
vô
địch đạp thơ như đạp cuộc
cường quỳnh sơn văn . . .
những
bàn nhấn cuộc trình đi hoài chưa tới phím
điệu
đàn du hương
người
bạn bảo năm xưa mình cờ hiệu một chiếc xe
ghi-đông
chổng lên trời
xịn
ra phết
bây
giờ khối bành người xung xa thứ dữ
thơ
không có lối đi riêng trên đường lộ
bạn
mỗi ngày gõ câu nhớ cảnh nhớ người
tôi
mơ màng lũ đinh ốc tội nghiệp
ổ
[lơ] líp
đạp
cùng thất tung
ôi
xe cuộc như thời cuộc
dây
sên căng hoài
cũng
có ngày
đứt
hoàng xuân sơn
3 juin 2015