nguyễn
thị khánh minh
HOA MÙA CỔ
TÍCH
Tôi sẽ đến trong một ngày tháng 5
vàng nắng. Mùa của hạnh phúc trở lại trong những cánh hoa sáng trắng. Tiếng
chuông nhỏ reo trong tay. Tiếng chuông nhỏ ngân nga trên ngực áo.
Em, hoa muguet ngày cũ
Em biết, anh vẫn đợi. Trên con đường hò hẹn.
Em biết, anh vẫn đợi. Trên con đường hò hẹn.
Thời gian miên man trắng. Tiếng
chuông hoa tôi vẫn nghe. Hương Muguet của rừng sâu, của suối nguồn, của những
con đường người ta đi với bước chân đón chào hạnh phúc trong một mùa yên bình
xưa cũ, âm thanh háo hức mùa xuân, chuông hoa reo leng keng trong tay hối hả.
Em, hoa muguet mùa thiếu nữ. Anh đã tặng em, để mãi trong ta hạnh phúc một thời rất trẻ.
Chuông hoa, và mùi hương thời gian tuổi hai mươi xôn xao. Có phải tiếng chuông ánh sáng tháng 5 hôm nay reo từ một ngăn gió tháng 5 xưa? Reo thành tên gọi. Và hương muguet cũng theo tôi đi từ một cánh thiếp ngạt ngào quá khứ?
Muguet tháng 5. Những tháng 5 không bao giờ trôi qua. Hạnh phúc trở lại. Tình yêu không nguôi ngoai. Phải vậy thôi, để bung mở hết những phút giây tôi đón nhận hôm nay.
Ngày ấm áp. Em sẽ đến. Bằng tiếng chuông hoa. Mở cánh cửa màu trắng của Muguet. Em tặng anh một mùa cổ tích. Đến bao giờ còn có thể, những tháng 5, của ngày mai.
Ngày 1 tháng 5 (Fête du Muguet)
Nguyễn thị khánh minh