Chân Phương
Ba bài thơ song ngữ
Mật ngôn - sơn dầu trên bố 14 x 16 in - dinhcuong
Trong
những năm tháng sinh sống trên đất Mỹ, tôi có cơ hội nghe nói hàng ngày tiếng
Anh , thứ ngôn ngữ trước kia tôi chỉ học
dưới mái trường và đọc trong sách báo. Đến một lúc nào đó, tự
nhiên cảm hứng cho một bài thơ chợt đến – không qua tiếng mẹ mà trực tiếp bằng
ngoại ngữ - tiếng Pháp hay tiếng Anh đã lặn vào tâm thức.
Dưới
đây là ba bài thơ nguyên tác Anh ngữ, kèm theo bản dịch Việt văn. Mời các bạn đọc
rành hai thứ tiếng thưởng thức và so sánh các bài thơ qua hai ngữ điệu đặc thù mà
dịch thuật không cách nào truyền đạt được.
CHÂN PHƯƠNG
JULY,
JULY...
summer sunset
soliloquy wrecked by wind and surf
nostalgia is a torn sail
the heat has spoiled my appetite
stale pleasure from a half-chilled chardonnay
on top of the nearby hill
another night raises its ragged flags
sorting old photos and portraits
I feel lost
like a homeless child
summer sunset
soliloquy wrecked by wind and surf
nostalgia is a torn sail
the heat has spoiled my appetite
stale pleasure from a half-chilled chardonnay
on top of the nearby hill
another night raises its ragged flags
sorting old photos and portraits
I feel lost
like a homeless child
THÁNG BẢY…
tà huy chiều hè
lời độc thoại rã rời sóng gió
nuối tiếc là cánh buồm tơi tả
ăn không ngon miệng vì nóng bức
chai chardonnay chưa đủ lạnh uống chẳng vui
trên đỉnh ngọn đồi gần nhà
đêm lại kéo lên mớ cờ xí rách
sắp xếp lại mớ hình ảnh cũ
tôi cảm thấy bơ vơ
như một đứa bé bụi đời
BLUES
BY THE SEA
don’t buy a house by the sea
once you get used to surfs and tides
time will disappear
the heart turns into a string instrument
though all music sheets look blank
*
never build a cabin on an island
once
you get used to dead seashells
days
and nights look like empty drawers
gone
the colors of dusk and dawn
all
songs and images absent
the
mind becomes pure rhythm
prosody
of abstraction
iambics
of silence
BÀI BLUES Ở BIỂN
đừng
mua nhà cạnh biển
một
khi đã quen với thủy triều lên xuống
thời
gian sẽ biệt tăm
quả
tim hóa làm một loại đàn cầm
nhưng
mọi trang nhạc đều bỏ trống
*
đừng
bao giờ cất nhà chòi trên đảo
khi
đã quen với mớ vỏ ốc khô
ngày
với đêm biến thành các ngăn kéo trống
bình
minh hoàng hôn sẽ nhợt nhạt sắc màu
vắng
mặt hết hình ảnh và ca khúc
tâm
thức thành nhịp điệu tinh ròng
ngữ
điệu của trừu tượng
bằng
trắc của lặng câm
FIRST
SNOW
autumn
on its deathbed
beneath
the raw eye of the sun
no
moon tonight
will
drag my shadow across vacant fields
Vega
appears
in the sky
is that the Longing Woman
of old Asian tales ?
I’ve
been digging
sifting memory’s dust
for
too long
on
the scales of November
I
drop my empty hands
snow
slowly tilts
the
balance
TUYẾT ĐẦU MÙA
dưới
tròng mắt mặt trời sòng sọc
mùa
thu nằm hấp hối
đêm
nay không vầng trăng nào
lê
bóng tôi qua các cánh đồng không
sao
Vega
hiện
giữa trời
có phải đấy là Chức Nữ
trong những truyền thuyết Á đông ?
tôi
đã đào xới
đãi
lọc bụi tro ký ức
quá
lâu rồi
trên
đĩa cân của tháng mười một
tôi
đặt lên hai bàn tay trần
tuyết
chầm chậm
kéo
cán cân
nghiêng
xuống
Chân Phương