Sông Hương - Nguồn: Wikipedia
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Trời ở bên kia trời rất hồng
Ta tưởng môi em chiều Đà Lạt
Ta ở dưới này ta nhớ mong
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Mùa xuân âm u gió ngủ trong lòng
Ta nhớ vô cùng những thằng bạn chết
Mai giỗ tụi nó bây nhớ về đông
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Cây cầu thân yêu gãy xuống giữa giòng
Tà áo em bay trắng màu góa bụa
Như tang tóc về giữa phố người đông
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Những chiều đi lên chiều rất nồng
Lửa đã đốt lên lòng chưa ấm lại
Nghe điệu ru hò than nỗi diệt vong
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Nhìn hoàng hôn xuống, hoàng hôn trong
Mắt biếc có trăm chiều đổ bóng
Em với khăn sô đã khóc chồng
Nhớ những chiều ngồi bên này sông
Ngó nước đi lên nước ngược giòng
Mày uống chưa xong đã đi đánh trận
Tụi tau về ngày nhớ ngày trông
Những thằng còn lại buổi chiều ngồi quanh
Uống tiếp cho quên bên chiếc bàn tròn
Mày lên Taigơ, A-Sao, A-Lưới
Hãy đợi ngày về uống nốt giòng sông
Phạm Nhuận
(Trong tập thơ MẶT TRỜI VÀ DÒNG SÔNG