Hoàng
Xuân Sơn
h ư ơ n g
những
cánh chuồn diễm lệ
xanh
thuý kim
mang
sắc nắng trưa
lung
linh hồ giũ
thơm
đầu nguồn khói giang
là
là du phiên thuyền kẽ gỗ
tiếng
hát mùa lim quyên tràm
đeo
tai giát giát dây quan đẹp
màu
trăm họ
có
người môi như sao
làm
sao biết được văn khúc thời nào
vi
lô trầm thệ
khoác
áo trời
vô
thanh ngàn quyển thanh
sóng. đầu gió
biên
phòng hệ rất xưa
tiên
dong gọi được da nàng
rồi
tiếp nhiên đường trẩy hội
khi
về đứng ngọn thu lương
cùng
thơm môi má
15 jan 2015
buồn lân lý
ậm
ừ. vào lỗ hoắm. sâu
mới
hay suy thạnh
con
tầu đã xa
cây
dương bến. mọc. lòa xòa
trăng
mỏi cổ ngóng
tình
ca sái mùa
chắc
gì kiếm. mã. được thua
bàn
tay đã lậm
vô
bùa phép
yêu
rướn
cổ. nâng
một đoạn thiều
mà
người lân lý
bào. thiêu rụi tình
bây
giờ lạnh
ở
cùng đinh
buồn
quanh quẩn có nghe mình thở than
31/7/2014
v ô
đ ề
gởi một giấc thuỳ
những
cột nhà
treo
hồn mái ẩn
tóc
bùa dục lạc rầm
khuya
loang loáng sao mắt
gườm
không
người ướt lúc trời chưa dột
chim đã bay
về
phường tí ngọ
người
hủy câu thề
lụy
ảnh
gươm
áo
phất. là bay
trời
dụy sương
vành
đai cột tang thừng
truy
phan. sợi ảo
bục
rền nơi cứa tim
ngày
bê bết
tuỵ
tạng bên đường
mực
xanh
tàu
lá biên đạo
khúc
diễn tuồng mùn
xỉn
rù
rù tóc cột tai ương
nghe
một mình
gà
đồng rười rượi
mả
cuối tháng giêng 13
HoàngXuânSơn