Hoàng Xuân Sơn
động
từ chia ra
thi
công
tôi
cứ lấp
em
cứ đào
hố
sâu của những tào lao biện tình
[đừng]
thôi
đừng giải mã u minh
rạng
trời hay tối
cũng
thình lình
buông
khỏa
mắt
cá. có khi chui vào nước
để
nhìn những cặn rong bám bùn
những
rao rêu trồi đầu lên thở
rồi
chết chìm theo nét rẫy run
thơm
bọt
nước vẫn thơm đấy chứ
xin
đừng liếm mặn môi se
cứ
để nghe nước tràn ứ
tâm
nhiên rồi sóng dội bè
sóng
sóng sóng sóng sóng. xô (*)
một
thời tôi ngã anh ngã
biển
biển biển biển mơ hồ
dưới
quặng sâu hồn ngọc đá
ẩn
trốn
bụi. thành ra cát
ram
ráp lưng sương chiều
trăng
soi ngù đỉnh tháp
rụng
mấy tình hoang liêu
kéo
cùng
đồng
đăng
kéo
chạy hương thề
đèn
lên ngọn tỏ
trăng
về mái lu
xanh
rêu. hồn liệp ca từ
ngân
nghe một chút phù du
điệp
trùng
chạm
gởi NXT
khóa
nhẹ
mà
đau tới cùng
sao
để sắc lụy
làm
rung gió mùa
tôi
với tôi nào
cùng
qua
ngoéo
tay chạm phải mù lòa
uyên
sơ
muôn
nặng
muộn
rồi. một khoảnh khắc. đêm
vì
sao đã mọc
lưng
thềm đã sương
muộn
rồi. đời cũng trơ xương
vào
thăm thẳm họa
vào
đường đột. thơ
muộn
rồi. em chẳng ban sơ
nhìn
tôi nguyên thuỷ
rụng
tờ
lao
sinh
hoàng
xuân sơn
14 decembre 2014
ở laval
(*)
Biển Sóng Đừng Xô Tôi - Trịnh Công Sơn