Nguyễn
Quang Chơn
Trăng
tháng 11
Trăng treo trên góc sân nhà
giật mình nhìn lại cũng đà hết năm
Chỉ còn thêm một cái rằm
là thêm một tuổi xa xăm với đời!...
Tháng năm ơi! Tháng năm ơi!
trôi như vó ngựa cuốn người bạt theo
Người đi khuất bóng núi đèo
từ em phương cũ hắt heo tuổi trời...
Tiếng kinh khoan nhặt bên đời
hồn say khói sóng mệt vùi ngủ quên
Sững sờ một mảnh trăng lên
Chênh chênh gối mộng thênh thênh gọi về!...
Dang tay đón nỗi đam mê
yêu thương dệt lại câu thề điệu ru
Mênh mang sóng nước nghìn thu
sông sâu vỗ giấc mịt mù bóng sương
Một mùa trăng. Hỏi vô thường
về đâu? lối cũ? sầu vương ngậm ngùi
Bước chân chậm, bước về xuôi
rủ em vẽ bức tranh màu nghênh xuân!
Nguyễn Quang Chơn
Đêm Giáp Ngọ, rằm tháng 11