Friday, December 12, 2014

1309. Thơ NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH Lạ lẫm xứ người





NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
Lạ lẫm xứ người


mẹ con  -  dinhcuong


Lạ lẫm xứ người
Học ăn. Học nói
Học gói tâm tư
Học mở nụ cười
Chắt chiu niềm vui
Để dành kể lể
Cùng cha cùng mẹ
Cùng bạn quê nhà…

Lạ lẫm xứ người
Nước mắt mình khóc
Dường mặn hơn xưa
Tiếng cười mình vừa
thốt ra, bỗng lặng…

Lạ lẫm xứ người
Nhìn ngược nhìn xuôi
Đôi khi bâng quơ
Lạc hai con mắt
Nghe tin nghe ngờ
Đôi khi thẫn thờ
Hai tai điếc đặc

Chào nhau, câu lơi
Bước đi tất bật
Cái nồng cái ấm
Lạ quá, xứ người

Mẹ đi líu ríu
Theo con tới trường
Con dẫn qua đường
Dặn dặn dò dò
…mẹ ơi mẹ nhớ
đèn trắng đèn đỏ…

Lại nhớ ngày xưa
Đưa con đi học
lần đầu, mẹ dỗ
hoài con vẫn khóc
Giờ con dẫn mẹ
đi học. Con cười.
Làm mẹ buồn muốn khóc
Ô hay!

Nguyễn Thị Khánh Minh