Saturday, December 6, 2014

1291. Thơ NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH Giấc mơ em nhỏ Châu Phi



Serengeti Landscape  (Source: rosswarner.com)




Đôi mắt em buồn
Nơi đó mỗi đêm ngủ
Cồn cào một giấc mơ
Châu Phi xanh đồng lúa chín

Nụ cười em buồn
Nơi đó mỗi ngày thức dậy
Bình minh khắc khoải bước đi
Mở Châu Phi một chân trời khác

Đôi chân cỏ khô
Vẽ không nổi con đường xanh
Thân thể lạnh
Vĩnh viễn giấc mơ khép lại
Yaguine, Fodé*
Bạn bè viết tên hai em trên áo
Những kẻ tuẫn đạo Châu Phi
Cho một bầu trời mơ ước

Cho tôi được khóc
Hạt nước mắt Châu Á buồn
Cho tôi được chia
Hạt nước mắt Châu Á vàng
Khóc trên những giấc mơ đen…


Nguyễn Thị Khánh Minh

*Cảm xúc nhân đọc được một bài báo rất cũ: “Nỗi tuyệt vọng của hai đứa trẻ Châu Phi” của tác giả Gia Hân, báo Mỹ Thuật, Saigon,Tháng 6/2001: Hai thiếu niên Phi Châu bị chết vi giá lạnh ở khoang bánh đáp máy bay, trên đường trốn sang Châu Âu. Trước khi đi hai em nói với bạn bè về ước mơ đi tìm một tương lai không còn đói nghèo cho quê nhà. Trong lễ tưởng niệm, mọi người đã gọi hai em là “Kẻ tuẫn đạo”. Bây giờ, còn bao nhiêu cái chết như thế?