Sunday, November 30, 2014

1271. MANG VIÊN LONG Hồi ký NHƯ ÁNG MÂY TRÔI (5)






5.

TRƯỞNG THÀNH TRONG CHIẾN TRANH




Giữa năm 1972, cuộc chiến ngày càng khốc liệt, hai bên giành giật nhau từng tấC đất; cảnh tương tàn thương tâm hằng ngày xảy ra trên mọi vùng miền, không thể nói hết. Trong lúc ấy, Hội nghị ở Paris về chiến tranh Việt Nam đang căng thẳng. Lệnh tổng động viên đã được Đại Tướng Cao Văn Viên - Tổng Tư Lệnh Quân Lực VNCH - ban hành khẩn cấp. Theo sắc lệnh này, tất cả các trường hợp hoãn dịch trước đây đều bị gác lại; hoãn dịch chỉ dành cho những sinh viên đang học năm cuối, đang chuẩn bị thi ra trường, nhưng khi thi xong, phải trình diện nhập ngũ ngay.
           
Tôi và một số giáo sư ở trường Trung học Nguyễn Huệ phải ra đi. Sau gần hai tháng lên xuống trình diện ở Trung Tâm 3, chờ sắp xếp khóa học ở Thủ Đức, chúng tôi lần lượt được máy bay chở ra Nha Trang, vào học ở trường huấn luyện hạ sĩ quan Đồng Đế vì Thủ Đức không còn chỗ. Lớp hạ sĩ quan ở Đồng Đế phải dời lên trung tâm huấn luyện Lam Sơn ở Ninh Hòa. Tôi vào trường Đồng Đế, thuộc đại đội 729, tiểu đoàn 3, trước đó đã có 2 tiểu đoàn là sinh viên của các trường đại học đang học các năm thứ 1, 2 và 3 hoặc đã tốt nghiệp, được hoãn dịch vì nhiều lý do.
         
Đang sống trong một môi trường tương đối ổn định với đám  học sinh hồn nhiên, với bằng hữu thâm tình, tôi phải rời bỏ, để bắt đầu làm quen với mọi thứ sinh hoạt bất thường, mọi ám ảnh đau buồn, và một tương lai mờ mịt trong cảnh tương tàn ngày càng thảm khốc đang hiện rõ từng ngày ở đây! Chỉ chưa được một tháng, sau tiểu đoàn của tôi, từng lớp trẻ đã được chở vào Đồng Đế lên đến mười sáu tiểu đoàn, rồi 20, 26 và còn tiếp tục các khóa mới, sau đó… tôi không nhớ hết!
         
Tôi nghĩ, đa số bạn trẻ vào đây cũng có cùng tâm trạng như tôi là không ai thích chiến tranh, không ai muốn rời bỏ cây bút, công việc ổn định, và nhất là phải rời xa những người thân yêu, bạn bè, quê nhà để dấn thân vào chốn đao binh hiểm nguy, tập cầm lựu đạn hay M16 cả! Tuổi trẻ đang bị dồn đuổi vào bước đường cùng, không còn con đường chọn lựa nào khác giữa bao bủa vây, rượt đuổi bằng nhiều cách, của mọi “nhãn hiệu” được sơn phết.


Đọc tiếp