Ảnh
internet – Nguồn: aliexpress.com
NGUYỄN DƯƠNG QUANG
Đêm kích dưới chân đồi Pá
Dù đợi người qua trên lối
chết
lạ sao ta thấy rất bâng
khuâng
có rất nhiều điều thật
khó nói
đêm sơ giao sẽ chỉ một lần
Cỏ ơi, có thấy ai trên đồi
vẫn thường vác hận thù đi
xuống?
mà sao ta thấy cỏ không
vui
cỏ lạnh lùng hơn là sương
mỏng
Cỏ biết không, ta không
lòng thù hận
lũ chúng ta một thuở thế
thôi
ngày mai cỏ sẽ thành đồng
lúa
cỏ sẽ thấy người nắm tay
người
Đồng lúa ơi, sao đồng lúa
gầy
lúa buồn không trong mùa
gặt muộn?
chim đã ngủ một trời nào
khác
và gió rồi cũng chẳng
thấy bay
Lúa có nghĩ rằng ngày mai
sẽ khác?
súng sẽ dùng để đúc lưỡi
cày
mỗi ba trăng lúa vàng
tròn hạt
chim sẽ ca và gió thổi
lúa say
Ta vừa nghĩ một điều rất
tầm thường:
ngọn đồi này mai sẽ thành
rẫy
bởi lòng người lúc nào
cũng đẹp
Nguyễn Dương Quang
Ảnh
internet – Nguồn: pd4pic.com
PHẠM CAO HOÀNG
Bạch tiễn tôi ở Ngã Ba
Duồng
tay chưa vẫy mà lòng nghe ứa lệ
người tiễn tôi một sớm mùa thu
cám ơn em, hỡi người thiếu nữ
thôi, chia tay, xe lăn giữa bụi mù
người tiễn tôi một sớm mùa thu
cám ơn em, hỡi người thiếu nữ
thôi, chia tay, xe lăn giữa bụi mù
trong phút đó sao người chẳng nói
dù một lời cũng đủ buổi xa nhau
và trong mắt người có gì buồn bã
thoáng ngượng ngùng rồi sẽ quay mau
dù một lời cũng đủ buổi xa nhau
và trong mắt người có gì buồn bã
thoáng ngượng ngùng rồi sẽ quay mau
hình như gió lộng qua màu áo
tóc người che mấy cõi trời sầu
xe lăn bánh tôi âm thầm khóc
có xa rồi lòng mới thấy đau
tóc người che mấy cõi trời sầu
xe lăn bánh tôi âm thầm khóc
có xa rồi lòng mới thấy đau
người tiễn tôi một sớm mùa thu
vàng dáng lá như dáng người tha thướt
đường thì xa vạn dặm mịt mù
những oan nghiệt làm sao ngờ được
vàng dáng lá như dáng người tha thướt
đường thì xa vạn dặm mịt mù
những oan nghiệt làm sao ngờ được
tôi phong sương nên không hề biết
con đường nào có lá me bay
con đường nào chân người in dấu
những tình buồn giữa buổi thu phai
con đường nào có lá me bay
con đường nào chân người in dấu
những tình buồn giữa buổi thu phai
người cũng hiểu đời một tên đãng tử
có gì đâu ngoài cuộc sống buồn tênh
những thu qua rồi những mùa thu tới
một mình tôi rồi vẫn một mình
có gì đâu ngoài cuộc sống buồn tênh
những thu qua rồi những mùa thu tới
một mình tôi rồi vẫn một mình
người cũng thấy áo tôi không đủ ấm
chưa ba mươi mà tóc bạc trắng đời trai
ngày tháng cứ lạnh lùng một bóng
tôi điêu linh nay đã mấy năm rồi
chưa ba mươi mà tóc bạc trắng đời trai
ngày tháng cứ lạnh lùng một bóng
tôi điêu linh nay đã mấy năm rồi
có lúc tôi nhủ thầm đời lạ nhỉ
tôi mà cũng có người đưa tiễn ư
tôi mà cũng có người con gái dáng như thu
cầm tay khóc giữa tình đời bội bạc
tôi mà cũng có người đưa tiễn ư
tôi mà cũng có người con gái dáng như thu
cầm tay khóc giữa tình đời bội bạc
bởi thế nên cám ơn, người nhé
xe lăn đi là cách biệt ngàn trùng
xe lăn rồi bụi mù trời giông bão
tóc thu người bay giữa hư không
Phạm Cao Hoàng
xe lăn đi là cách biệt ngàn trùng
xe lăn rồi bụi mù trời giông bão
tóc thu người bay giữa hư không
Phạm Cao Hoàng
(Đã đăng trên tuần báo Khởi Hành - 1970)