THÂN TRỌNG SƠN
Alain Fournier
với bản chúc thư viết lúc tuổi nhỏ
Alain Fournier (1886-1914) |
1.
Cuộc đời Alain Fournier – mà tôi muốn gọi bằng tên thật Henri - thật ngắn ngủi, như hạnh phúc anh vẫn kiếm tìm, thật trong sáng như tuổi thơ anh vừa chợt mất, thật nhẹ nhàng như những mối tình ở cạnh anh suốt mấy quãng đời : Henri - học trò, Henri - người lính, Henri – nhà văn. Henri là một nhà văn “không như những người khác” : Không kể những tạp bút, những truyện ngắn rải rác trên báo chí, không kể những thư từ liên lạc với gia đình bạn bè …, không kể những mẩu văn, những ghi chú rời rạc mà sau khi anh chết, Isabelle, em gái anh, góp nhặt lại cho xuất bản, tác phẩm của Henri vỏn vẹn chỉ có một cuốn : le Grand Meaulnes ( G.M. ) Người đọc G.M. xin đừng chỉ xem nó như một tác phẩm văn chương vì sẽ thất vọng bởi ít nhiều thiếu sót kỹ thuật, cũng xin đừng dùng nó để sống qua một vài giờ nhàn rỗi, bởi sẽ thấy nó quá tối tăm, rắc rối, G.M. như tâm sự của một người con trai đang lớn, của những người con trai đang lớn, G.M. như lời mời vừa thiết tha vừa quyến rũ của hai tâm hồn đồng điệu.
Cầm cuốn G.M. , trước hết hãy quên đi những công việc khó nhọc của đời sống hàng ngày, hãy quên đi những dự tính cho ngày mai, hãy khoan suy xét, phê bình, để sống với những phiêu lưu bất ngờ và kỳ thú của anh học trò nhỏ mang tên cuốn truyện, để sống với Henri, để nghe anh kể về chính mình.
Đọc tiếp