Ảnh internet
Ai đó đã nói, có rất nhiều nơi để đến, nhưng dường như chỉ có một chốn để quay về..., ba dấu chấm này để bạn điền vào nơi chốn của
riêng bạn. Để tôi đoán xem, có thể là, gia đình, quê nhà, một nơi ước hẹn...,
ngay cả, một giấc
mơ,
nơi
này coi bộ quyến rũ nhất, đối
với tôi...
Về, là về lại
một
nơi
mình đã chia xa, một chốn cũ, nơi
mình được ngồi yên lặng để bầu
than thuộc
chuyền
cho mình những dưỡng chất
đã tiêu hao theo những dặm dài, để được nhìn thấy mình cùng không khí ấy
mới
mẻ
thế
nào, cũ kỹ ra sao. Hẳn sẽ
là bước về nôn nao hối
hả.
Về, là về cõi thời
gian, một
dòng chảy
mơ
không bờ bến,
nếu
không dành tâm tới lui với nó, khuấy
lên hiện
tiền
một
tiếng
gọi,
vén chút mù sương của ký ức,
dợm
một
bước những phút giây sẽ tới,
thì dòng chảy ấy sẽ hư
vô. Nên bước về như
thước phim quay chậm.
Và sẽ chập chùng trên đó những bước chân của xác phàm lẫn tâm thức. Nơi
chốn ấy
là Sài Gòn, thời gian ấy là Sài Gòn. Vâng, Sài Gòn.
Đọc tiếp