Nắng chiều - Photo by PCH – Scibilia, August 2014
Sống là chia sớt cho nhau *
Làm sao không xót cơn đau lúc này
Tôi bầm dập tôi đọa đày
Tôi là cát bụi những ngày trần gian
Thôi tôi về lại đất làng
Un lên khói rạ bay sang sông chiều
Suốt đời buồn tiếng cuốc kêu
Dòng đời trôi nổi quá nhiều khổ đau
Sống là chia sớt cho nhau
Dừng chân phiêu lãng bên cầu tử sinh
Ngang trời còn vệt bình minh
Bỗng dưng gió thổi. Vô
tình thơ bay…
TRẦN VẠN GIÃ
*Thơ Đinh Cường
Tranh họa sĩ Thanh Hồ