Saturday, August 23, 2014

946. Thơ TRẦN VẠN GIÃ Tại sao nhớ chẳng lụn tàn



Ảnh PCH – June 2014



1.
Ở vườn nhà tôi có cây cổ thụ
Bầy chim đã đến tự tình
Ngôn ngữ tình yêu của chim
Rót vào tai tôi những điều bí ẩn
Làm tôi xao động kiếp người
Và chợt thương câu:
Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi

2.
Thế mà tại sao cổng Thiên Thai
Em vô tâm khép kín
Để tôi ngu ngơ như một gã khờ
Gã khờ đêm nay không ném được vầng trăng
Xuống mặt hồ Đại Mộng
Nên đành đổ bình rượu ngon xuống mặt đất buồn thiu
Và ngồi đốt nhớ
Mà sao nhớ chẳng lụn tàn
Và ngôn ngữ tình yêu vẫn rót vào tai tôi
Những điều bí ẩn
Triệu năm qua và đến mãi những đời sau.


TRẦN VẠN GIÃ


Ảnh PCH – August 23, 2014