Sunday, July 20, 2014

870. Nguyễn Lương Vỵ Bản giao hưởng gió mùa của Nguyễn Xuân Thiệp





Nguyễn Lương Vỵ
Bản giao hưởng gió mùa
của Nguyễn Xuân Thiệp



...
Thi tập“Tôi Cùng Gió Mùa,” một chặng đường khá dài của đời thơ Nguyễn Xuân Thiệp. Khi tôi ngồi gõ phím những giòng chữ nầy, bài thơ “Nhịp Bước Mùa Thu” của thi sĩ đã vừa tròn 60 năm tuổi, nhưng bài thơ dường như vừa mới ráo mực ngày hôm qua, vẫn tươi rói âm vang và sắc màu, vẫn dội vào tâm thức tôi niềm rung động khôn tả. 43 bài thơ, trải dài trên 44 năm nước chảy qua cầu (tính từ bài thơ đầu tiên, viết năm 1954 đến bài thơ cuối cùng viết năm 1998, trong thi tập,) cho thấy, thi tập, với số lượng thơ rất chắt lọc, cẩn trọng, nhưng vẫn cho người đọc cảm nhận được một nội lực thơ có sức hàm dưỡng sung mãn, thâm hậu. Bản giao hưởng thơ “Tôi Cùng Gió Mùa” chắc chắn sẽ còn vang vọng sâu xa trong tâm hồn người đọc, trong dặm dài năm tháng mai sau. Giờ đây, thi sĩ đã bước qua quá nửa của tuổi thất thập, nhưng vẫn còn đang tiếp tục miệt mài với thơ và những giòng tạp bút một cách bền bỉ, tràn đầy cảm hứng sáng tạo. Tôi hình dung, thi sĩ vẫn ngồi đó, một mình một bóng tâm tình với đêm tận, với hồn chữ, hồn người và hồn dâu bể thiên thu. Và, tôi, sau 16 năm thi tập ra đời, nay mới có duyên để được lắng lòng thưởng thức. Có chăng, một niềm đồng thanh tương ứng từ phương trời xa của cố hương, nơi chúng ta cùng hoài niệm? Và tôi tin, rất tin, rằng Thơ, đã, đang và sẽ mãi cứu chuộc chúng ta! Phải không thi sĩ?!