Thursday, June 12, 2014

809. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN Vỹ Dạ




Cà phê Vỹ Dạ xưa - Ảnh Đặng Ngọc Tài



như đọng lên sóng bạc phếch
màu gió cũ
lưu luyến chi chừ co ro áo lương
qua cồn đập
tóc ngôi giữa rẽ chiều tha thiết
sương

tròng kính có một độ sáng ba phần kiềm nhu
cười hiền bao lâu khóe lan gầy
cánh mỏng
phong tình tổ quạ
vút vút đọt cau
lườm xanh ra tới bến

luồn may chuồn kim xanh tím đuôi
ngày đứng phẳng
rồi thuyền đã đi đò trôi ngang
chỗ xoáy nước vô tình miệng chén
bình phong che mão khoan hò
vọng từ cô lư

phấn nụ bôi trắng mặt
vân nữ đơm mây mùa sai nhạn hồng
giũ giẽ thành quách lắng lắng.  sâu
đêm nao dương cầm mẫn tuệ
khung trời hội cũ ni na [*]
bầy chim ra ràng phương túa
chừ phượng dời sân ra hầm trú
lõa hè vương hương
tuổi vương tôn lục gầy


hoàng xuân sơn
ba tháng sáu mười bốn

[*] “đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ” – thơ Tuệ Sỹ