Mang Viên Long
Hai món quà của họa sĩ Đinh Cường
Sáng sớm ngày 28 tháng 5 năm 2014, như thường lệ, tôi vào thăm hộp thư email xem có ai nhắn gởi hay thăm hỏi gì không. Thật bất ngờ, tôi nhận được “hai món quà” vô giá của họa sĩ Đinh Cường từ bên kia Đại Tây Dương gởi về.
Quả thật hai món quà anh gởi cho rất “độc”, và nhất là không hề “đụng hàng”. Tôi cũng đã từng nhận được “quà” của bạn văn, của thân hữu nhưng hai món quà này đã khiến tôi vô cùng xúc động; thầm nghĩ, tôi sẽ giữ mãi chúng bên những kỷ niệm không bao giờ quên của đời tôi…
Đó là hai bức phác họa chân dung tôi mà anh đã cảm nhận qua văn và cuộc đời tôi để hình thành nên hai phác thảo ấy. Trước 1975, tôi chỉ được xem tranh và đọc thơ anh. Sau này, được xem tranh và được đọc thơ anh nhiều hơn, dường như mỗi ngày trên internet. Chúng tôi chỉ quen biết nhau qua tác phẩm, qua cái tình văn nghệ nhưng anh đã dành cho tôi sự ưu ái chân tình thể hiện qua hai bức phác họa chân dung tôi tôi thật chân xác từ trái tim nghệ sĩ rộng mở và hồn nhiên của anh…
Hai phác thảo trông “ít giống tôi” mà “rất đỗi giống tôi”. Đây là nét đặc biệt trong phác họa chân dung mà chỉ riêng họa sĩ Đinh Cường mới có. Tôi vội đem hai bức phác họa đến dịch vụ nhờ sang lớn (cho vào khung) treo ở đầu tủ sách trong phòng. Mấy người bạn văn đến thăm chơi, nhận xét: “trông qua thì ít giống, mà nhìn kỹ thì quá giống”. Riêng tôi, càng nhìn, càng thấy rất “giống mình”. Cái “giống” không nằm ở “bề ngoài” (có thể dễ dàng nhìn bằng mắt), mà ẩn khuất “bên trong” (phải được nhìn bằng cửa sổ của tâm hồn). Cuộc đời, tác phẩm, con người tôi đã được họa sĩ Đinh Cường tóm gọn trong mấy nét phác thảo ấy - như một tấm gương phản chiếu nhiều mặt.
Tôi sắp ấn hành tác phẩm thứ 20 của tôi - tập Tiểu Luận và Tạp Bút III “Như Những Giọt Sương”. Tôi sẽ rất hân hạnh được chia sẻ cùng bạn đọc và thân hữu hai “phụ bản” phác họa chân dung độc đáo này, như “chia quà” cho nhau vậy…
Nhiều bạn văn, họa sĩ đồng nghiệp thân thiết với anh Đinh Cường, đã có lần nói với tôi, “Đinh Cường có cách vẽ riêng. Anh đọc tác phẩm người đó, tìm hiểu về đời sống con người đó, xem ảnh thật hoặc nhìn người thật rồi vẽ những đường nét mang tính biểu tượng. Khi xem, hãy để ý xem bức tranh đó toát lên điều gì.” Quả đúng như thế, qua hai phác họa chân dung của tôi, anh đã “nói hộ” tôi rất nhiều điều thầm kín từ một nỗi cảm thông rất mực sâu sắc. Tôi nhớ danh họa Picasso cũng đã từng nói: “chân dung giống nét vẽ tôi chứ tôi không vẽ chân dung cốt cho giống “
Có người nhận được một phác họa chân dung của anh gởi tặng là đã vui lắm rồi. Sáng nay, tôi đã nhận được đến hai bức, như vậy chắc là phải “có duyên lành” và dĩ nhiên là niềm vui sẽ nhân lên gấp đôi. Anh Đinh Cường cũng đã tâm sự: “Vui thôi mà , nói như Bùi Giáng , không có điều gì cho là quan trọng cả. Chỉ có cái tình cho nhau là quý thôi . Mấy nét vẽ anh trong mỗi sát na…”
Quà tặng cho nhau, đôi khi chỉ là một bài thơ, một bản nhạc, một tập sách, hay một bức phác thảo nhưng chắc rằng với tất cả chúng ta đó là một món quà vô giá trong cuộc đời mình.
Hôm nay, từ nơi xa xôi tôi xin được chân thành gởi đến họa sĩ Đinh Cường lời cảm ơn và lòng ngưỡng mộ…
Quê nhà, 28 tháng 5 năm 2014
MANG VIÊN LONG
Mang Viên Long
Phác thảo 1
dinhcuong
Mang Viên Long
Phác thảo 2
dinhcuong