đã quen nằm phía bất toàn
nơi đâu lớp lớp hàng hàng bủa vây
ngày trồi lên ngọn chín cây
lá. và trái rụng. thối gầy. suy vi
vẽ lem. cùng đước than. chì
vẽ lại bóng nắng từ quy lọt lòng
nhớ bạn. cùng những đoạn ghi
thương bạn nằm xuống giữa thì hôn mê
bóng mây từng chặp đi về
còn nghiêng một chút hồn quê thị thành
hoàng xuân sơn
tám tháng năm mười bốn