Đặng Châu Long
đọc “Bàn tay nhỏ dưới mưa”
bàn tay nhỏ và con tim lớn
bàn tay nhỏ
và
con tim lớn
và
con tim lớn
Khi một người chết đi, anh ta nắm trong tay
chỉ những gì mình đã cho đi khi còn sống.
Jean Jacques Rousseau
chỉ những gì mình đã cho đi khi còn sống.
Jean Jacques Rousseau
“Tất cả đã đến, đã hiện hữu, rồi ra đi. Tự xóa nhòa theo tiếng thở rì rào của biển cả”.
Dòng chữ trên
trang đầu chương khởi nhập của quyển truyện Bàn Tay Nhỏ Dưới Mưa của Trương văn Dân đã gom gọn chung cuộc của một tập truyện dày trên 400 trang viết. Định mệnh đã được chỉ ra
ngay từ trang
viết đầu tiên. Những trang tiếp sau là những cơn mưa đời mãi tuôn trên bàn tay nhỏ, không che đủ thân
phận người.
Hình ảnh một thiếu nữ mong manh chiếc áo choàng, khoanh tay dõi ngóng trước biển tràn mây xám, trên bìa sách như hình tượng một cõi sống bất toàn. Những dịu êm, những cuồng nộ biển đời luôn không nằm trong sự đoán định của nhân gian.
Tôi đã bị cuốn hút theo dòng hoài niệm của người yêu nàng Gấm ở chương Dấu chân trên cát và chờ đợi phơi trải nỗi niềm.
Đọc tiếp