Sông Dinh – Photo by Dương Tấn Long
Đành vậy thôi
Lá rụng sân đình
Bóng nón che chi cho tình không thấy
Chảy đi sông ơi
Lòng ta đang đợi
Ẩn khúc này ai nhớ ai quên
Thương thời cỏ may đan dày áo lụa
Những đồi sim chiều tím mông mênh
Ở đây từ ba mươi năm cũ
Ai gieo trong ta tiếng độc huyền cầm
Trở về đây gió thổi ngày xuôi ngược
Đã già chăng sao có tóc hoa râm
Chảy đi sông ơi chảy qua đời ta chầm chậm
Tắm màu trăng quê
Chợt nhớ đêm rằm.
TRẦN VẠN GIÃ