Wednesday, April 9, 2014

692. Thơ ĐINH CƯỜNG Trước khi viếng tang Ngô Vương Toại chiều nay, đọc lại hai bài thơ cũ đăng trên Diễn Đàn Tự Do của bạn ...


ĐINH CƯNG
Trước khi viếng tang Ngô Vương Toại 
chiều nay, đọc lại hai bài thơ cũ
đăng trên Diễn Đàn Tự Do của bạn…


 
- Trang thơ Diễn Đàn Tự Do 1990



Gặp lại Ngô Vương Toại


Bạn đón ta về những ngày sau Tết
Nét ngựa gầy bạn vẽ rất tài hoa
Saigon Deli lại nhớ quán Văn xưa
Như tên bạn gắn cùng viên đạn xéo

Viên đạn đã mất tăm rồi đâu hiểu
Lỗi lầm nào họ đã làm nên
Gặp lại bạn. vẫn ung dung rất điệu
Vẫn nụ cười sang sảng. một Niềm Tin

McLean, February 1990
Đinh Cường


Cuối ngày buồn


Những vệt màu ứa máu tim ta
Đang nằm im ở đâu đây
Giữa không gian xa lạ này
Khi những chóa đèn vàng đã tắt lịm
Dưới căn hầm rộng. trên Đồi Gió
Còn lại chiếc đàn dương cầm màu đen tuyền
và đóa hồng khô

Khi những chiếc ly thuỷ tinh
Không còn sóng sánh bọt rượu
Không còn tiếng nói cười
Chiều nay ta trở lại
Âm thầm ngoài phi trường nhìn xa như
cánh đại bàng
Có gió mạnh và mây xám chì

Bước chân như ngần ngại
Bước chân của một người nửa thế kỷ
Nhẹ tênh xa ngái
Tìm gì nghĩ gì bao nhiêu ái ngại
Bạn bè bên nhà ơi. Sơn ơi chiều ơi buồn

Xa xăm mù tăm
Ta lênh đênh nổi trôi cùng định mệnh
Như sáng mai nào trong viện bảo tàng
Đứng cạnh những tranh Modigliani
Chất sơn dầu cũ kỹ hàng trăm năm
Như còn ám ảnh ta
Màu đỏ sậm. màu vàng đất
Và những đường viền đen run rẩy
Những khỏa thân nằm

Trở về từ khu phố Tàu
trên chuyến métro có nhiều người da đen
Nhớ tiếng kèn đồng ứa lệ

Dù thế nào thì ta cũng đã đến đây
Đã đi những bước chân âm thầm xa lạ
Dù những con chim câu quá đỗi hiền từ
Dù có những rừng hoa anh đào ven hồ
đang rung những cánh màu xám hồng lộng lẫy
Dù có tượng đồng Einstein ngồi dưới ánh đèn vàng

Ta cũng mất hút cùng trận gió chiều
lạnh cóng hai bàn tay
Những hạt tuyết rơi rất nhẹ cuối ngày buồn .

21 March 1990
Đinh Cường 



- Tiếng kèn đồng  
sơn dầu trên canvas 
dinhcuong

 
- Toại vẽ Đinh Cường 

- Người đàn cello 
Modigliani