Saturday, March 29, 2014

672. Thơ ĐINH CƯỜNG Không còn Sơn nâng chén rượu sương mù


ĐINH CƯNG
Không còn Sơn 
nâng chén rượu sương mù

- những đơn dương xưa 
nâng chén rượu sương mù 
bản vẽ sơn dầu trên giấy của Trịnh Công Sơn, 1977




Sáng dậy. sương mù che kín cả cánh rừng
suơng mù y như ở Đơn Dương  y như Kado
dạo đó hình như suốt ngày trong sương mù.
suốt ngày trong tịch mịch. trong gió hú.

sáng nay dậy sương mù như vây quanh tôi
nhìn chỉ thấy những đốm đèn vàng trong xóm
rừng cây khô thành cánh rừng xám trắng
như màu cây Maurice Utrillo vẽ mùa đông Paris

Paris rét mướt ngồi bên lò sưởi nhà ở Croix Nivert
nghe suốt Billie Holiday hát blues. đầy nước mắt
ở đây đêm nào tôi cũng nghe nhạc Trịnh Công Sơn
như nghe lại những tiếng hát kể bao điều kỷ niệm...

như ở sân Đồi Cù. như bờ biển vắng Qui Nhơn
và căn nhà gỗ thông ở Lạc Lâm - Đơn Dương
chống cửa sổ lên sương mù ùa vô như chờ sẵn
sương mù. sương mù. ôi sáng nay sao nhớ bạn

ở Đơn Dương. đêm Sơn viết thư cho Dao Ánh
tôi vẽ ké thêm mấy cánh hoa quỳ. Sơn nói vẽ thêm
hai cây nến trắng. nên đến giờ cứ nhớ hoài thôi
hai người bạn gặp nhau. không ngủ. ngồi nghe vượn hú

sáng nay sương mù nhiều quá, tự pha ly cà phê uống
cà phê trồng ở Trại Hầm - Đàlạt. người bạn gởi cho
nói là cà phê sạch. hỏi ra bên này kêu là organic
tiếc là không còn Sơn để nâng chén rượu sương mù .


Virginia, March. 29, 2014
Đinh Cường


- Đêm Đơn Dương 
bản vẽ dinhcuong 1964
kèm thư TCS viết gởi DA

- Đồi xanh 
sơn dầu trên giấy 
dinhcuong 

- Paris xám 
sơn dầu trên canvas 24 x 30 in 
dinhcuong