Thursday, March 20, 2014

654. Thơ TRẦN VẠN GIÃ Lên Thị Nghè tìm em



Đảo Hòn Ong – Vạn Ninh  (Nguồn: vanninh.vn)



Con hẻm sâu
Gió bấc từ sông Thị Nghè thổi
Tôi đi và tôi tìm hỏi
Nơi em tạm trú trên bến đời xuôi ngược
Là căn nhà em đang thuê không số không tên

Ở miền trung dù xa em nhưng tôi biết được
Bão cát nơi này theo nắng gió vô nam
Nhà quê có câu chân cứng đá mềm
Để đất đồng thơm mùi rạ mới
Ở phố có câu đất chật người đông
Để tìm kế mưu sinh
Nên đành lòng xa quê lên tỉnh
Nhưng câu thơ không thể dứt tình
Với nơi chôn nhau cắt rún

Em và tôi đã từng đi trên bùn lún
Tay ôm mùa gặt vào lòng
Thương tiếng chim dồng dộc làm tổ đong đưa
Thương khói hoàng hôn bay qua xóm cũ…

Đất sẽ bồi phù sa
Sau mùa lũ
Như em đi rồi sẽ quay về
Ai nỡ bỏ quê.



Trần Vạn Giã

Bấm vào đường dẫn dưới đây để xem:
QUA SÔNG BẰNG TÚI NI LÔNG


6 5 4