ĐINH CƯỜNG
Tình Bạn, Hồi Sinh
Cơn Hôn Mê
Trịnh Công Sơn - Đinh Cường
" May
thay trong đời vừa có tình yêu vừa có tình bạn. Tình bạn thường có khuôn mặt thật
hơn tình yêu. Sự bội bạc trong tình bạn cũng có, nhưng không nhiều. Tôi thấy
tình bạn quý hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê
và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa."
Trịnh Công Sơn.
Tôi và
Sơn cùng tuổi Kỷ Mão. Sơn sinh ngày 28 tháng 2 (bốn năm mới có ngày 29). Theo mấy
con giáp Tây Phương thì Sơn con Cá, tôi con Cua. Trở thành bạn với nhau năm 20
tuổi. Lúc tôi ra Huế học Mỹ Thuật, năm 1959. Huế là quê ngoại, và nhà thờ Nội
tôi cũng ở đây (làng Nam Trung - những người trong Nam ra Huế làm việc dưới triều
Nguyễn). Thời gian này, Sơn cũng vừa từ giã Sài Gòn, từ giã mái trường trung học
Chasseloup Laubat (*) mà Sơn đang học năm cuối, classe
philo. Để về Huế sống với gia đình.
Những năm
sống tự lập, Sơn kể đã trọ tại nhà bác Kỉnh tại Sài Gòn, là gia đình người bạn
thân của ba Sơn. Sau khi ba Sơn mất năm 1954 trong một tai nạn xe, khi đang đi
vespa. Sơn kể là hồi nhỏ đã từng vào ở trong tù với ba Sơn ở lao Thừa Phủ thời
kháng chiến chống Pháp.
Những tối
đi chơi khuya về, Sơn thường rủ tôi ở lại nhà, lúc đó là tiệm Thanh Tâm, bán xe
đạp ở Ngã Giữa (đường Gia Long, rồi Phan Bội Châu, nay là Phan Đăng Lưu). Tôi
còn nhớ rõ, ở chân cầu thang lên lầu, bên vách, Sơn treo bức hình James Dean thật
lớn, hình như Lê Vinh vẽ. Lúc đó, Lê Vinh là họa sĩ vẽ phông xi-nê rất giỏi,
không ai vẽ đẹp và nhanh bằng - cả Sài Gòn và Huế.
Đọc tiếp ...
Đọc tiếp ...
6 4 1