Ảnh
minh họa – Nguồn: internet
Từ ngày mẹ bỏ con đi
Hư không lạnh buốt còn chi lửa
hồng
Mẹ đi vào cỏi mênh mông
Con về tiễn mẹ đắng lòng mẹ ơi
Thời gian mẹ sống trên đời
Trải qua đau khổ suốt thời đạn bom
Cong cong đòn gánh lưng khòm
Tảo tần để có chén cơm vơi đầy
Mẹ tôi như bóng cau gầy
Nhớ con đứa ở nơi này nơi kia
Đứng nhìn đèo Cả đá Bia
Rừng cao biển rộng không chia
cách lòng
Ngậm ngùi trong gió Tu Bông
Khăn tang tiển mẹ trắng đồng
chiều nay.
Trần Vạn Giã
6 1 3