Friday, February 28, 2014

608. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN Hổ.chấm.xuống hàng / Buồn tôi / Bài rủ rê mùa xuân




                          
       

                           
5 nov.  2013


h ổ.  c h ấ m.  x u ố n g  h à n g


tôi ngồi vắt vẻo.  nên thơ
bình tâm.  như có một giờ triệt tiêu
xô hết tôi ra mọi điều
mà sao hiu quạnh vẫn kêu.  thống.  trầm
trầm ngâm.  à.  rồi trầm ngâm
như tượng?  ồ.  không
một khúc cầm [sững]            ngang
tôi ngồi thấp thỏm.  sang trang
bê bết xuống hàng
quyển khép tràng thiên
xin đừng nhại tiếng thuần.  nguyên
da thơm cấy lại hương miền vô sinh



b u ồ n  t ô i


phố sữa lên đèn
nhớ hương tóc mạ
ru đền ấu thơ
nhớ tôi
từ thuở               đến giờ
biết tôi đâu?                          lạc
mà ngơ ngác tìm
nhớ giọng cười
của buốt tim
và tiếng khóc của nổi chìm
sơ sinh
thấy tôi
khỏa lấp bóng mình
trong cơn nhập động
phồn vinh
úa
tàn



b à i  r ủ  r ê  m ù a  x u â n


nằm lây lan cả cánh đồng
từ tháng giêng nồng
qua tháng hai              lơi
tới khi chộ ánh mặt trời
là nheo đốm sáng của lời vô tư
dậy.  loay hoay.  ngắm
từ từ
dẫn tới hương đẩu.  thừa.  dư
vạn ngày
à.  cuộc đời.  cũng hay hay
dù vui rất ngắn
mà đầy nhiệt tâm
xin nhau đừng có ngại ngần
xáp dzô lân cận
một lần.  rồi                 qua


Hoàng Xuân Sơn


6 0 8