Friday, February 21, 2014

594. ĐOÀN VĂN KHÁNH Bài tiễn Chu Trầm Nguyên Minh




ĐOÀN VĂN KHÁNH
Bài tiễn Chu Trầm Nguyên Minh

Viết bên linh sàng anh. 15.00g 19.02.2014


Nhà thơ Chu Trầm Nguyên Minh



Người mong cầu… trẻ mãi
“Ăn gian” một ngàn ngày
Tận cùng giây phút cuối
Vẫn cười nhẹ như mây…

Đoàn Văn Khánh


Lúc 01.30g ngày 19.02.2014 chị Hoàng Kim Oanh (qua chat) cho hay ban chiều thăm anh Chu Trầm Nguyên Minh thấy sức khỏe anh sút giảm rất nhiều: dù thở bằng Oxy nhưng vẫn nặng nhọc, khó khăn, đặc biệt là đôi chân sưng phù lên. Bằng kinh nghiệm buồn, tôi linh cảm giờ G sắp tới!

Mất trọn buổi sáng giải quyết tạm ổn việc nhà, bỏ giấc nghỉ trưa tôi gọi điện cho anh Nguyên Minh – cũng vừa lúc chuông reo – anh nhanh tay hơn tôi. Anh bảo “Mình lo quá! Đến thăm CTNM đi”.

Bệnh viện Triều An, lầu 1, phòng 104VIP. Cửa mở: phòng không, giường trống. Cô hộ lý đang dọn dẹp cho biết bệnh nhân Phạm Minh Tâm vừa xuất viện lúc 14 giờ!
Chiếc xe máy đưa anh em tôi quay ngược về 44/3 Cư xá Bình Thới Đường số 5  Phường 8 Quận 11.

Dọc đường, điện thoại rung. Trương Văn Dân báo tin anh CTNM về đến nhà được ít phút thì tắt thở. Nguyên Minh khóc rống lên giữa phố xá. Tôi hốt hoảng tấp xe vào lề  “Anh ngồi yên. Ôm chặt em đi. Té… là tiêu luôn đó”

Hai anh em ùa vào nhà như cơn lốc. Chị Nguyễn Tùng Vân lặng lẽ ngồi bên linh sàng chồng. Chị ôn tồn kể về phút anh lâm chung. Anh tuyệt nhiên không còn đớn đau gì nữa. Con gái đi lo hậu sự cho anh kịp về đến khoe đã chọn được lô đất rất đẹp ở nghĩa trang hoa viên Bình Dương. Anh gật đầu cười mãn nguyện. Và rồi, anh từ từ thiếp đi trong vòng tay đầy ắp yêu thương của vợ con, Mọi người cứ tưởng anh ngủ. Nhưng không. Anh đã đi tự hồi nào… Lúc đó là 14.25 giờ ngày 19.02.2014 (nhằm ngày 20 tháng Giêng Giáp Ngọ niên).

Cùng sinh hoạt với CHU TRẦM NGUYÊN MINH trong Quán Văn, chưa một lần nào tôi nghe anh nói về nhân sinh quan, về sinh tử, về lẽ vô thường… nhưng trước lần vĩnh ly này, anh như một thiền sư đã chứng đạo. Không vật vã, oán than, không bịn rịn tiếc nuối. Anh đi như hồi … lên máy bay qua Pháp với nhóm QV vậy. Anh chết thật hạnh phúc. Chết đẹp quá!

Chị Vân trao lại cho anh Nguyên Minh bức thư pháp ghi bài thơ CTNM mới đề tặng Nguyên Minh:
“Lúc buồn nước mắt dễ rơi
Lúc vui cũng cụng tung trời xé mây
Cụng rồi cụng nữa không say
Nhưng cụng chữ nghĩa lăn quay say mèm./.

Cầm bài thơ trong tay, anh Nguyên Minh đến ngồi bên linh sàng, mở vuông khăn đậy mặt nhìn bạn cố tri  nói trong nước mắt “- Hãy phù hộ cho Nguyên Minh làm tập san văn học Quán Văn đúng số 100 rồi hai thằng mình sẽ gặp nhau nơi chin suối…”

Chị Nguyễn Tùng Vân cho hay cố thi sĩ CHU TRẦM NGUYÊN MINH sinh năm Canh Thìn 1940 chứ không phải 1943 như trong giấy tờ. (Anh không muốn mình… già hơn người bạn thiết: chủ biên Nguyên Minh) Và qua bài tiểu sử CHU TRẦM NGUYÊN MINH VIẾT VỀ CHU TRẦM NGUYÊN MINH - Bài này, xin không phổ biến đến khi tôi không còn trên cõi đời này. Saigon 12/4/2013. CTNM) thì tên cúng cơm của anh thực sự là TRẦN ĐỨC TÂM chứ không phải Phạm Minh Tâm. Tôi góp ý với chị Vân “bây giờ việc cúng kiến, đề bia mộ… mình cứ ghi đúng sự thật chị ạ”.

Chắc giờ đây anh đang cười mỉm khi biết bí mật gìn giữ bao lâu nay bị … ngửa bài. Kính thưa thi sĩ CHU TRẦM NGUYÊN MINH anh đã được hưởng thọ 75 tuổi rồi nhé!

Đoàn Văn Khánh


5 9 4