Tuesday, February 18, 2014

583. Thơ TRẦN VẠN GIÃ Đến Phan Thiết cụng ly cùng Nguyễn Bắc Sơn




Ảnh: đồi cát ở Bình Thuận  (Nguồn: internet)



Hành phương nam cụng ly bạn cũ
Dễ gì đâu đất lạ gặp tình
Giang hồ trốn vợ đi phiêu bạt
Đời đục lòng ta vẫn trắng tinh

Mời thiền sư bụi đời một bữa
Uống với ta bạc tóc một lần
Ô hay đứng giữa trần gian hát
Tiền của công danh ta cóc cần

Ta chợt thấy dưới đáy hồ nhật nguyệt
Có bóng đời hai kẻ chịu chơi
Suy cho kỹ thơ cũng là rơm rạ
Ngẫm cho cùng thơ cũng bất phùng thời

Thêm kết nữa ta mời hiền sĩ
Bớt đĩa mồi trả tiền xe ôm
Cuộc tàn quán vắng thương tóc bạc
Gái đẹp ngồi bên nhớ vợ hiền

Gã hiền sĩ đứng bên hồ nhật nguyệt
Vỗ tay cười khinh lớp sóng lô nhô [1]
Rót thêm bia tràn trận đồ bát quái
Lủ âm binh động đậy dưới nấm mồ

À thì ra chết còn thèm bia rượu
Hồ huống chi kẻ sống là ta
Cà Ty sông ta không cà chớn [2]
Hiền sĩ ơi tuyệt đỉnh một tiếng khà

Trần Vạn Giã

[1] Thơ Nguyễn Bắc Sơn

[2] Tên môt dòng sông ở Phan Thiết


5 8 3