Cầu Ông Đạo, Đà Lạt (Ảnh: PCH January 2012)
Bút ký / Truyện thật của tác giả
Chúng tôi đi bộ dọc theo đường Hàm Nghi,
ghé cà phê Tùng. Hồi đó, nếu đi với bạn bè, chúng tôi đến quán
Domino ở đường Phan Bội Châu, còn đi với Cúc Hoa thì vào cà phê Tùng
hoặc Thủy Tạ. Cà phê Tùng ngon nổi tiếng, và đá chanh thì tuyệt, pha bằng một
loại chanh có mùi thơm rất đặc biệt. Bây giờ loại chanh ấy không
còn. Chúng tôi vào, lặng lẽ ngồi vào chỗ ngày xưa chúng tôi vẫn thường ngồi,
gọi hai thứ mà hồi đó chúng tôi thường gọi. Ở chỗ ngồi này, chúng tôi đã
có những giây phút tuyệt vời thuở mới quen
nhau. Những chiếc ghế da dọc theo tường vẫn còn đó nhưng tiếng
hát Christophe thì không còn. Christophe, ca sĩ người Pháp, một thời làm tuổi
trẻ chúng tôi ngây ngất với Main dans la main,
Aline, Mal, Maman, Je suis parti, Oh mon amour… bây giờ cũng đã thành dĩ
vãng.
4 4 0