Friday, October 11, 2013

380. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN Ngỡ mình là gió



Ảnh: Internet



Đôi khi anh ngỡ mình là gió
Gió tình cờ trở lại  nhà em
Gió đến rất thầm sau khung cửa
Đón các em về buổi học tan


Nhớ Huế êm đềm mưa nghiêng sợi
Bay màu áo dạ phố đông sang
Buổi sáng em cười mắt ngái ngủ
Đêm qua lạnh quá giữa mưa phùn


Những tối trăng ngà treo trước hiên
Hát theo trăng một khúc nhạc tình
Nhẹ nhàng trăng đến từ muôn thuở
Mùa thu say gió ngủ trên đàn


Nhớ ngày cột tóc bỏ đuôi chim
Dạo xe qua mấy cửa nội thành
Hái lá ngu ngơ trên vườn thượng
Em thả trong chiều sương khói xanh


Mùa hạ tung tăng về với biển
Những chiều hôm đuổi gió lang thang
Đặt tên cho một loài ốc khuyết
Nhạc vàng trên sóng nước tình tang


Thắp một hoàng hôn cùng nỗi nhớ
Buổi chiều tà có mắt ai trong
Yêu từ chút nắng mềm trên lụa
Ngồi đây thương nhớ cũng tang bồng…

HoàngXuânSơn
1972



Ảnh: Internet

3 8 0