t ự s ự
tặng Nguyễn Xuân Hoàng
một đêm
tóc xóa bạch. phần
thanh niên cần một chút
phân vân
ngồi
cùng lưng
đọ thẳng vai trời
cùng nghe chiếu lệ
mùa
vui nhập bầy
thảng hoặc.
chiều
ngậm ngón tay
cùng tơ tưởng sớm
kéo ngày dài
hơn
thân thế nhằn lại
đâu
còn
cành hoa tráo một nhánh
tồn vong
khi
đường quanh co chỗ thầm thì
chỗ kín bưng miệng tùy nghi
tập tành
nghe hồn chìm một vẻ
xanh
cho mây còn ở ngọn ngành mai khoa
thôi về đâu nắng chan hòa
tay đo lượng giác
cùng toa rập
mình
HoàngXuânSơn
11 juillet
2013
ở
Denver
t ự t r u y ệ n
gởi cậu Hoàng [không lầu]
tôi du dương địch
lặng yên đàn sáo
bát nháo ca xang
trầm uất vàng bịnh
ôi
bịnh mù không căn
nhộn
nhạo thức rỗng
trống đánh thùng
sấm
nộ
giăng
đầy. chớp
tôi muốn nắm bắt sự tình
dây quấn cổ tay
không tròn tất cả tự sự
chiếc boomerang
ném rồi không quay lại
thời gian bào mòn
những con chữ
chong chóng
câu thơ làm tặng
[viết tặng đề tặng]
không nới được lằn ranh
phía đồng cảm
tôi gian lận đằng phương
cô đơn lỗi mình
cùn mằn vô sự
ôi thể nào chan hòa
đời sống
ngõ
ngách
núi vẫn ly khai
biển trùng trùng ngợp choáng
sông lẫy về đâu
một đời.
một đời không thấu đáo
tít mù gia vị
con quay
búng
phía
nào
quẳng giùm tôi
chiếc cầu phao
chấp chới
HoàngXuânSơn
20 oct.
2012
Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng
qua nét vẽ Đinh Cường
3 0 0