Tuesday, March 5, 2013

109. Thơ CAO THOẠI CHÂU Bất Động





Có những lúc anh ngồi bất động
Hồn thì tê chân cẳng cũng tê dần
Mắt mở ra khó lòng khép lại
Phía trước kia là một khoảng không

Và có lúc đứng lên bất động
Như cột đèn pho tượng hàng cây
Người lạ có thể lầm anh như thế
Rong rêu buồn tua tủa trên vai

Có lúc đi và về bất động
Gió vỗ vào phần phật sau lưng
Cuốn đi mất một vài hy vọng
Khi vô tình không ràng kỹ bên trong

Anh nằm xuống buổi chiều bất động
Gối tay mình, trời rộng quá em ơi
Dõi mắt tìm ngày về đã hẹn
Thấy dăm vì sao mọc sớm trên trời

Cao Thoại Châu
March 6, 2013



Composer: Schubert
Pianist     : Ernesto Cortazar


1 0 9