Monday, February 8, 2016

2101. Thơ ĐINH TRƯỜNG CHINH Mùng một ra Starbucks uống cà phê một mình


Ảnh PCH – Burke, 14.10.2014



...
và vẽ vài nét trên bao gói bánh hay giấy chùi miệng
theo kiểu Đinh Cường
chậm chút màu cà phê , đổ lên vài giọt mực
như chậm chút nắng sáng đầu năm
hay đổ vài giọt tuyết
xuống hồn mình .

loang đổ và tan chảy
nghe thời gian rơi qua vốc tay .

như những ngày bắt gặp người họa sĩ ngồi một mình
ở góc bàn cạnh cửa kính
quán cà phê quen ở đường Burke Center Parkway
men con đường đi bộ từ cánh rừng Natick
dài 20 phút
lúc đôi chân còn khỏe để đi qua một ngày hè Đông Bắc
vắt trên vai
chiếc sơ mi ca rô màu mỡ gà.

người họa sĩ
cuối đời thèm tiếng gào Picasso .
người họa sĩ mắc bệnh vẽ
như Bùi Xuân Phái .
trải hội họa trên bao thuốc lá
trên hộp quẹt giấy
trên miếng giấy chùi miệng
hay bao gói những chiếc croissants.

biết bao nhiêu khuôn mặt anh em ở đó
cùng nhau đi qua những mùa màng .

(ôi logo màu xanh lá cây
hình mỹ nhân ngư với hai cái đuôi cong (*)
có khi là một chi tiết của khuôn mặt
hay một màu hoa treo trên đầu thiếu nữ
những bức tranh lãng mạng vô cùng .
đã chết)

chiều nay ghé qua quán cà phê cũ
cũng bắt chước làm thơ kiểu Đinh Cường
dù không còn ai ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa kính
với một ly cà phê nhỏ , loại thường
ly cà phê
chỉ để lấy ngón tay chậm lên giấy
trời mùng một chạng vạng đổ đầy mây màu cà phê
chảy tràn qua cánh rừng Natick
chảy tràn qua hồi tàu hụ lúc chiều tàn
chỉ còn tôi đứng ngẩn ngơ nghe .

mà nhớ về đâu
kí ức rải vụn những con chữ trên mặt bàn trống
tháng giêng
chiều nay
có ai mồi cho tôi một câu thơ buồn
đun cho tôi một màu hấp hối
khi đàn quạ bay về .

mà người họa sĩ đã đi xa .

- đinh trường chinh 8 tháng 2 , 2016

(*) logo của Starbucks là twin-tailed mermaid


Đinh Cường ở Starbucks  (Burke, Virginia)
Ảnh Đinh Trường Chinh - 2014


Minh họa 1 – February 8, 2016
đinh trường chinh


Minh họa 2 – February 8, 2016
đinh trường chinh