HỒ
ĐÌNH NGHIÊM
49
bảy. bảy. bốn chín
giản lược chữ nhân
bỏ mất chữ lần
bảy lần bảy tuần
thất tuần đã tới
bốn chín ngày rồi sao
bài thơ ngủ giấc sâu
thôi còn được hiển thị
khi david bowie mất
chỉ vào tuổi 69
vợ ông viết trên instagram:
“đôi khi ta không biết
giá trị thực thụ của một thời khắc
cho tới khi nó trở thành quá khứ”.
abbé pierre nói:
“un sourire coute moins cher
que l’electricité mais donne
autant de lumière”.
một nụ cười
mắc mỏ có bao lăm
trong khi muốn thắp sáng
những bóng đèn
bạn phải tốn tiền điện
hèn
gì khi khóc
ta thường cúi đầu trong bóng tối
hoặc bên ánh nến nhỏ
tim bấc thổn thức cùng
những giọt lệ ứa
ướt chăng câu thơ:
“vẫn sông, vẫn bãi bốn bề,
sang đêm, ai nữa đi về, gặp ai”
có gặp lại anh đinh cường?
người từng đóng triện lòng tôi:
“mùa hạ nghiêm xuôi dòng ngọc bích”
và người đã bốn chín ngày
thôi còn nhìn lên kệ sách
ta thường cúi đầu trong bóng tối
hoặc bên ánh nến nhỏ
tim bấc thổn thức cùng
những giọt lệ ứa
ướt chăng câu thơ:
“vẫn sông, vẫn bãi bốn bề,
sang đêm, ai nữa đi về, gặp ai”
có gặp lại anh đinh cường?
người từng đóng triện lòng tôi:
“mùa hạ nghiêm xuôi dòng ngọc bích”
và người đã bốn chín ngày
thôi còn nhìn lên kệ sách
có
nhớ không trang phạm cao hoàng
có trống vắng chăng diễn đàn sáng tạo
chữ đinh cường giờ đã nằm im
trong bộ nhớ của đĩa cứng
nhờ google chỉ
tự điển về thơ ca hội hoạ:
“đom đóm loé sáng đêm mùa hạ
vườn xưa thành nội đốm nhang tàn
ta về nhặt trái mù u rụng
ngang cửa tam toà rẽ kiệt hai”.
có trống vắng chăng diễn đàn sáng tạo
chữ đinh cường giờ đã nằm im
trong bộ nhớ của đĩa cứng
nhờ google chỉ
tự điển về thơ ca hội hoạ:
“đom đóm loé sáng đêm mùa hạ
vườn xưa thành nội đốm nhang tàn
ta về nhặt trái mù u rụng
ngang cửa tam toà rẽ kiệt hai”.
đã
tuần thứ bảy rồi
anh đinh cường ơi
thơ mộng đã chết một hôm nào
“ôi đá địa đầu vần vụ mộng
ai xưa qua yểm lại tình sầu
thời gian rũ trắng xương làm nhớ
gió cát không nguôi khóc dãi dầu”
anh đinh cường ơi
thơ mộng đã chết một hôm nào
“ôi đá địa đầu vần vụ mộng
ai xưa qua yểm lại tình sầu
thời gian rũ trắng xương làm nhớ
gió cát không nguôi khóc dãi dầu”
ở
đây có lotto 6/49
từ một tới bốn chín
lựa nhặt chỉ sáu con
giá hai đồng cho mỗi hàng may rủi
xổ số hàng tuần vào chiều thứ bảy
“kiến thiết quốc gia giúp đồng bào ta…”
để có kẻ trở thành đại gia
khi mà cao xanh vô tình chợt gọi
nào ai học được chữ ngờ
bị số phần khiến xui thế
đời có khi không đến hẹn
mà người vui chân lại lên
giúp tôi bay qua vùng trời ấm
phi trường dulles có trường giang đứng đợi
căn nhà ấy giờ giam giữ tịch lặng
con chim đỏ vẫn siêng về hót vu vơ
động tiếng còi tàu buồn
khuất mặt chạy những đâu
“cụm mây trôi rã trong trời lớn
như giấc chiêm bao thấy giữa chừng…
ai thở dài chi cho não ruột
cơn mưa hư tưởng mơ màng rơi”.
từ một tới bốn chín
lựa nhặt chỉ sáu con
giá hai đồng cho mỗi hàng may rủi
xổ số hàng tuần vào chiều thứ bảy
“kiến thiết quốc gia giúp đồng bào ta…”
để có kẻ trở thành đại gia
khi mà cao xanh vô tình chợt gọi
nào ai học được chữ ngờ
bị số phần khiến xui thế
đời có khi không đến hẹn
mà người vui chân lại lên
giúp tôi bay qua vùng trời ấm
phi trường dulles có trường giang đứng đợi
căn nhà ấy giờ giam giữ tịch lặng
con chim đỏ vẫn siêng về hót vu vơ
động tiếng còi tàu buồn
khuất mặt chạy những đâu
“cụm mây trôi rã trong trời lớn
như giấc chiêm bao thấy giữa chừng…
ai thở dài chi cho não ruột
cơn mưa hư tưởng mơ màng rơi”.
lại
lặng lẽ qua ngồi
starbucks quán cũ hư hao
cà phê đen đừng thêm nhiều đường có hại
sao ngọt ngào lại chẳng bằng đắng cay?
bốn chín ngày rồi sao?
vó câu trôi bên ngoài cửa
tiếng than van chừng
không kịp đuổi theo
“ly biệt chẳng từ hạt cát ngọc,
tuần hoàn đến cả giọt sương châu…
tưởng tượng ta về nơi bản trạch
là rồi một chuyện kể chưa xong”.
ly cà phê vô vị vô lai
hừ bởi tại ngươi đang độc ẩm
thây kệ, anh đinh cường nhỉ
“thôi thì cho biết mưa và nắng
mới đó mà xa, ôi rất xa”.
starbucks quán cũ hư hao
cà phê đen đừng thêm nhiều đường có hại
sao ngọt ngào lại chẳng bằng đắng cay?
bốn chín ngày rồi sao?
vó câu trôi bên ngoài cửa
tiếng than van chừng
không kịp đuổi theo
“ly biệt chẳng từ hạt cát ngọc,
tuần hoàn đến cả giọt sương châu…
tưởng tượng ta về nơi bản trạch
là rồi một chuyện kể chưa xong”.
ly cà phê vô vị vô lai
hừ bởi tại ngươi đang độc ẩm
thây kệ, anh đinh cường nhỉ
“thôi thì cho biết mưa và nắng
mới đó mà xa, ôi rất xa”.
Hồ Đình
Nghiêm
February 2016
Mượn
thơ anh Đinh Cường và thơ anh Tô Thuỳ Yên (chữ
nghiêng).
Tô
Thùy Yên, Hồ Đình Nghiêm và Đinh Cường
Nguồn: Thư Viện Sáng Tạo