Thursday, December 3, 2015

2170. Thơ HUY TƯỞNG Khúc tưởng tiếc nhà thơ Trầm Vương


HUY TƯỞNG
Khúc tưởng tiếc 
nhà thơ Trầm Vương

Nhà thơ Huy Tưởng




1/ NGẤN THỦY LAM,

Đêm cong. mồ tối
chuồi thoát khỏi bóng mình
Đu dây qua từng tiếng dế úng nhão
Trên chiếc cầu thanh mảnh mùa đông
và đêm trĩu cong
mồ tối
Chao lượn mãi những cánh dơi hơ hãi
Lời biệt tăm vang im ngun ngút nhụy
Gió bẫy từng ngụm hợp âm
Rời rã. bài ca mồ tối
Đêm trĩu cong một giấc mơ vừa cạn
Rậm rật ngấn thủy lam...


2/ SỰ LẠC LÕNG CỦA MỘT ÂM HỒN,

Không thể dừng lại bên triền núi
Những tảng đá bướng bỉnh nhô cao
Những cơn điên khô. sắc nhọn
Sẵn sàng cho mùa lá rớt
Sẵn sàng xới tung ký ức đã tinh ròng đất sét...

Níu lại những hình ảnh vụt bay
Và lao theo trí nhớ rỗng của loài mây
Không sao cầm giữ cơn lơ lãng
Ngã chuội sõng soài. sương mù vây...

Không xanh. không lam. chiều trĩu nặng
Bóng vờn lau lách. chim cầm tiếng
Gió vang liếp liếp. đêm đầy ngọn
Một thoáng âm hồn. tắt bỗng nhiên!


3/ ĐÊM BÊN SUỐI,

Bên bờ. gió vực. cơn hiềm oán
Lẩy bẩy trơ vàng. đêm ngất ngư
Nước chảy. đáy chiều thao thiết gọi
Một lòng đăm đuối.một lòng đau!


4/ NHỮNG BÚNG MẦU NGÓNG ĐỢI,

Không hớp cạn những vì sao vừa rạng
Buổi chiều lam chướng bên bờ suối
Những phiến đá dùng dằng ngấm liễu
Cười len chân. nước vỗ liên hồi
Xanh róc rách những mầm chồi lặng lẽ...

Khi trở lại. những mầm chồi đã khép
Đêm nhúng chàm. khách lữ ngước nhìn lên
Đôi mắt ấy. làn tóc kia. đọng gió
Nỗi nhớ bầm tím giọt chuông nghiêng...

Giọt chuông nghiêng
Giọt chuông nghiêng thiêm thiếp
Sẽ một lần xô bóng. mộng tràn lên!...


HUY TƯỞNG
Thác Datanla, một đêm trăng cuối năm nào, đã lặng lẽ trở về!



Thác Datanla, Đà Lạt  (Nguồn: thegioihinhanh.com)