Barbara hỡi, em hãy nhớ
Cơn
mưa dầm trên
thành phố Brest ngày xưa
Em bước đi sũng ướt
dưới
mưa
Cười
tươi tắn hân hoan rạng rỡ
Barbara hỡi, em hãy nhớ
Hôm
trên thành phố Brest mưa triền miên
Ta
gặp em ngoài phố đường Xiêm
Em nở nụ cười rạng rỡ
Và ta
cũng
rạng rỡ nụ cười
Barbara hỡi, em hãy nhớ
Em với ta chưa từng gặp gỡ
Em với ta chẳng hề quen nhau
Em hãy nhớ
Ngày xưa ấy dẫu sao
Em hãy nhớ, đừng quên.
Có
chàng trai trú trước cổng
nhà
Réo
gọi tên em
Barbara
Em chạy đến dưới làn mưa xối xả
Mình đẫm ướt vui tươi hớn hở
Và em ngã vào tay chàng
Chuyện này, Barbara hỡi, em hãy nhớ
Và
đừng phiền lòng khi ta dịu
dàng xưng gọi anh – em
Với
người ta yêu, ta luôn nói tiếng ngọt mềm
Dẫu
chỉ mới một lần
gặp gỡ
Và ta thân thiết với mọi kẻ yêu nhau
Dẫu
ta với họ đã quen biết
gì đâu.
Barbara hỡi, hãy nhớ
Em đừng quên
Cơn
mưa ngoan hiền hạnh phúc đó
Trên khuôn mặt em hân hoan
Trên thành
phố bình an
Cơn
mưa trên mặt biển
Trên xưởng tàu
Trên
con tàu ven đảo Ouessant.
Hỡi Barbara
Cuộc
chiến tranh xuẩn
ngốc xiết bao
Còn em giờ
đã ra sao
Dưới
trận mưa lửa thép
Dưới
trận mưa máu trào
Và người từng siết chặt em trong tay
Tha
thiết ngày
nào
Hiện
sống còn đã mất hay biền biệt âm hao
Hỡi Barbara.
Brest
hôm nay trời vẫn mưa triền miên
trên phố
Như
cơn mưa dầm thuở đó
Nhưng
chẳng giống ngày
xưa , nay sụp đổ cả rồi
Mưa
bây giờ tang thương áo não
Đâu
còn là cơn mưa giông bão
Mưa
sắt thép máu đào
Mà chỉ là mây
tự trời cao
Mây lụi tàn
Như
những con chó mất
dạng
Dưới
làn nước trong thành phố Brest
Rồi giụi chết ở nơi xa
Xa, xa hẳn Brest
Thành phố chẳng còn lại chút
dấu vết.
JACQUES
PRÉVERT
(1900
- 1977)