Thursday, November 5, 2015

2112. Thơ NGUYỄN QUANG Tự thán


Ảnh PCH - Scibilia, November 4, 2015




Ta đói quá làm sao mà xô nổi
Cổng nhà em đá tảng nặng nghìn cân
Ta rách quá làm sao mà che đủ
Cuộc đời em ngày tháng rộng trăm năm

Ta tội lỗi làm sao mà vào được
Trái tim em nơi thánh thiện ngự trì
Cuộc đời buồn làm sao ta biết trước
Có những ngày ray rứt chuyện ở đi

Ta khổ quá làm sao mà giữ được
Áo em xanh biếc cả giữa sân trường
Nước biển xa đâu chảy ngược về nguồn
Ta thờ thẩn đăm đăm chờ cuối bãi

Ta ngại quá, tên em thầm gọi mãi
Dáng kiều qua chỉ biết ngóng vói theo
Ta hèn quá nên trăm lần vụng dại
Sách ngàn trang độc chỉ thuộc chữ yêu

Ta nhát quá lời yêu xin gửi gió
Thơ cho em đành đọc với cỏ cây
Ta sợ hãi lời chối từ băng giá
Câu tỏ tình đành giấu tận chân mây

Ừ ta đó vốn là thằng lãng tử
Gốc cu-li mà mộng những hoang đường
Em tuyệt quá làm sao ta với tới
Làm sao xin một chút mộng … bình thường


Nguyễn Quang

1989

Phác thảo chân dung Nguyễn Quang
dinhcuong - 2015