Wednesday, August 26, 2015

1947. TRẦN YÊN HÒA Truyện ngắn XÃ TRƯỞNG TÂN TRUYỆN



TRẦN YÊN HÒA
Xã trưởng tân truyện



Buổi họp bạn trường đại học rất đông anh em. Những người đã từng có một thời trai trẻ, có lớp trên, lớp dưới. Kha là dân mới qua Mỹ được mấy tháng, anh còn đang lao đao chuyện chỗ ăn, chỗ ở, cũng như công việc làm ăn. Ở nhà người anh họ không được nên Kha lên nhà anh Ngàn ở tạm, ảnh nhờ lên ở giữ nhà gìùm cho ảnh khi ảnh về thăm VN. Một căn nhà house có khu vườn phía sau rộng trồng đầy cây ăn trái và rau xanh.
Lúc họp bạn đông vui, anh Tiễn buộc miệng hỏi Kha:
- Kha qua đang ở đâu? Đã thuê nhà chưa, đã ổn định chưa?
Kha đáp:
- Đang ở tạm nhà anh Ngàn.
Hàng loạt mấy người cùng lớp với anh Ngàn la lên:
- A, ở nhà thằng xã trưởng.
Kha nghe nói vậy và tự hiểu, xã trưởng là biệt danh, của bạn bè cùng lớp đặt cho anh Ngàn. Ở trường đại học ra, đứa nào cũng có một biệt danh. Biệt danh để chọc nhau chơi mà cũng đúng y chan với con người, với tính tình từng đứa. Như ở lớp Kha, lớp đệ nhị, có biết bao nhiêu tên tuổi được lưu truyền. Thằng Thời mập được gọi là thằng nhái bầu, nhìn thằng Thời là tưởng tượng ngay đến con nhái mập ú ù. Thằng Chung có cặp mắt hí hí giống Đại Hàn nên được gọi là Chung Li. Thằng Toàn hăng rô, hô răng. Thằng Thông “loa che lửa”, rồi thằng Minh ống nhổ, thằng Đồng đại liên vì nó nói chuyện như đại liên bắn ra phanh…thằng Hoan trâu nước …Hơn ba trăm thằng con trai ở đó gần ba năm trời, ăn ngủ cùng nhau, tạp dịch cùng nhau, bò lê bò càng chung quanh vũ đình trường cùng nhau, leo đèo lội suối cùng nhau làm sao mà quên nhau được, ai mà chẳng có một biệt danh.
Nhìn anh Ngàn, Kha quan sát và suy nghĩ. Xã trưởng là biệt danh của anh thật đúng y chan, nghĩa là dáng dấp đó đúng là dáng dấp của một xã trưởng thời chế độ cũ, cao hơn cấp thôn ấp một tí mà không hơn cán bộ cấp quận được. Người lùn thấp, trán bắt đầu hói, tóc chải hất ra phía sau, dáng đi lệch bệch, mới trên năm mươi mà đầu xã trưởng bắt đầu hói đậm.