Bến Ninh Kiều, Cần thơ - Nguồn: Wikipedia
Mấy
mươi năm một bờ sông
Con
đi phiêu bạc, Mẹ trông mỏi mòn
Bây
giờ Mẹ đã không còn
Con
về bến cũ nghe hồn nát tan
Bến
sông, một cõi thiên đàng
Lê
chân viễn xứ, hồn quan san về
Vững
lòng cuối một trời quê
Có
mẹ còn đợi tim nghe ấm nồng
Ai
ngờ chim bỏ cành không
Thuyền
sinh tử đã xuôi dòng. Mẹ đi
Chuyến
phà đêm chở xác về
Mịt
mù sông nước buồn thê thảm buồn
Hết
còn ai đợi ai thương
Lãm Thúy