Thursday, July 16, 2015

1848. Thơ LÃM THÚY Mùa đông đất khách



Photo by PCH - 2015



Buổi sáng uống ly trà lạnh
Nghe mùa đông chợt dài hơn
Chiều về nghe chim vỗ cánh
Chạnh lòng ta nhớ cố hương

Chẳng biết xưa người lữ khách
Châm điếu thuốc buồn ra sao?
Chẳng biết xưa nơi đất Trích
Tráng sĩ sầu như thế nào?

Chỉ biết ta buồn quá đỗi
Ngó mây bay cũng nhớ nhà
Đêm nằm, lặng nghe gió thổi
Thương gì thương đến xót xa !

Nhiều khi thoáng nghe đâu đó
Mùi hương  nguyệt quế trong vườn
Nhiều khi trên từng lá cỏ
Chở đầy nỗi nhớ quê hương

Nhớ nhánh sông mùa nước lũ
Nhớ bờ lau sậy lưa thưa
Nhớ cây Bằng lăng vườn cũ
Mương bèo, rụng tím mùa hoa

Chiều lạnh, mùa đông đất khách
Thương cha, nhớ mẹ, nghẹn ngào
Chẳng biết chim nào chim Vịt
Kêu chiều, thảm não như nhau.


Lãm Thúy