HOÀNG
XUÂN SƠN
miếng
[của pnt]
kể
như xong một bữa chiều
cơm
canh qua quít cho liều lượng tăng
lỳ
một lam với miếng rằm
tưởng
trăng ngày cũ xăm xăm bước về
hóa
mình nằm sảng nói mê
bữa
chiều qua quít bộn bề không? không
lõa
thân đích thị tồng ngồng
kể
như miếng áo đã long nhong. từ
lục
bát đờn huỳnh
đọc Phạm Hồng Ân
vàng
tràm. một nỗi đau lâu
vì
chưng bổn miệt đã rầu nhơn gian
ai
đem hí lộng điêu tàn
để
cho con nước hở hang tình mùi
buồn
rồi cũng chín ô môi
phải
lòng sau trước đường thui thủi về
hai
bàn tay đỏ u mê
máu
vàng da sậm cầm tê tỉ đờn
những
nốt nhạc buồn
trên
sân bắn
bắn
tỉa. độ rề mi pha
chừng
nào trúng phải nốt la thì về
sol
là đất. khóa nằm kề
em
ơi cung nhạc vừa nghe tiếng gào
hoàng xuân sơn
20/6/2015