Monday, February 16, 2015

1506. Thơ NGUYỄN QUANG CHƠN Chiều cuối năm







Nguyễn Quang Chơn
CHIU CUI NĂM 



Ta đứng trong chiều cuối năm
Nhìn bên kia đời héo hắt
Đôi mắt em khép chặt
Bờ môi em héo khô
Ta nhìn chiều rơi xuống vũng hư vô
Tiếng chim kêu gọi bầy về tổ...

Ta đứng trong chiều xa xăm
Nghe bên kia đời tiếng gió
Tiếng gió réo ngàn năm
Chập chùng vô vọng
kiếp người
Gởi cho em rời rã nụ cười
Nhành hướng dương cuối khu vườn rũ rượi...

Ta rót trong chiều cuối năm ly rượu
Đánh thức đôi môi đã tàn
Trái tim nguyệt tạnh
Cõi lòng hoang vu
Giọt rượu tràn trong chiều tối âm u
đắng ngắt...

Ta đốt mấy nén hương
Thắp trên mộ cha đã khuất
Trên mộ mẹ lạnh trơ
Chiều cuối năm một ánh lửa vật vờ
Khói tro tàn trong đất
Ta nghe thầm thì tiếng nấc
huyệt mộ sâu...

Chiều cuối năm mờ mịt bến giang đầu
Mưa giăng lạnh
Bước về đâu?


Nguyễn Quang Chơn
27 tháng chạp, Giáp ngọ, 16.2.15