Monday, January 26, 2015

1442. Thơ LỮ QUỲNH Té trên đồi mây





Lữ Quỳnh
Té trên đồi mây



Hãy bay đi, về phương trời miên viễn
Nơi những từng mây, có cánh thiên thần
Duyên


đất nghiêng hay tại tâm phiền
để cho thân ngã xuống triền đồi mây
sải tay bấu chặt đất dày
có  con chim nhỏ lạc bầy kêu khan
chập chờn hé mắt nhìn trân
bóng ai. mây trắng nhẹ nâng tôi về
về đâu... về cũng là đi
bâng khuâng mặt đất từ bi dọn đường


Lữ Quỳnh
January 22- 2015