ĐINH CƯỜNG
Để nhớ ngày giỗ năm thứ 12
của Bửu Chỉ
Bửu Chỉ
dessin Đinh Trường Chinh
dessin Đinh Trường Chinh
Năm nay ngày giỗ bạn. tôi vào bệnh viện
không nhớ gì sau những ngày nằm bệnh
nay đọc bài thơ Tháng Chạp bông hồng vàng
của Vy mới nhớ và cảm động vô cùng
ôi mới đó mà mười hai năm [1]
ôi mới đó mà bạn ra đi mải miết không về
đi về đâu và đi về đâu Chỉ ơi
có trở lại trong khu vườn cổ tích
không nhớ gì sau những ngày nằm bệnh
nay đọc bài thơ Tháng Chạp bông hồng vàng
của Vy mới nhớ và cảm động vô cùng
ôi mới đó mà mười hai năm [1]
ôi mới đó mà bạn ra đi mải miết không về
đi về đâu và đi về đâu Chỉ ơi
có trở lại trong khu vườn cổ tích
có trở lại ngồi cà phê ven bờ sông Hương
để nghe gió lạnh quất rát mặt. gió mùa đông Huế
có trở lại căn nhà xưa có bờ sông và cây nhãn trạng
phía sau nhà. phía trước là hành lang rộng
những bậc cấp cao đi lên. bạn và các con
trai sáng sớm ra tập thể dục ở đó. cũng là
nơi bạn đem tranh ra dựng cho bạn bè xem
để nghe gió lạnh quất rát mặt. gió mùa đông Huế
có trở lại căn nhà xưa có bờ sông và cây nhãn trạng
phía sau nhà. phía trước là hành lang rộng
những bậc cấp cao đi lên. bạn và các con
trai sáng sớm ra tập thể dục ở đó. cũng là
nơi bạn đem tranh ra dựng cho bạn bè xem
ngày bạn mất có treo băng tang trắng
cho các cành cây trước nhà
nhà bây giờ đã vắng người hết
từ khi cả anh Bửu Viên cũng đã mất [2]
nhớ năm tôi và Bửu Ý ghé thăm
anh còn làm chiếc máy bay bằng nhôm
anh còn nói cười thật vui
cho các cành cây trước nhà
nhà bây giờ đã vắng người hết
từ khi cả anh Bửu Viên cũng đã mất [2]
nhớ năm tôi và Bửu Ý ghé thăm
anh còn làm chiếc máy bay bằng nhôm
anh còn nói cười thật vui
bây giờ một căn phòng lưu giữ tranh Bửu Chỉ
với bao nhiêu những vật kỷ niệm
những lọ bình xưa nhiều ngấn để đầy một góc
chiếc giá vẽ đã xa người họa sĩ đứng im buồn
trên ấy còn bao nhiêu những vệt màu khô cứng
với bao nhiêu những vật kỷ niệm
những lọ bình xưa nhiều ngấn để đầy một góc
chiếc giá vẽ đã xa người họa sĩ đứng im buồn
trên ấy còn bao nhiêu những vệt màu khô cứng
tôi biết bạn tôi hay mím môi để tỉa một vành môi
bây giờ cát đá bật tung mặt trời tím than
chỉ còn lại vết thời gian và hồn người nghệ sĩ
nơi hơi ấm của anh còn nguyên giá vẽ
nơi hơi ấm của chúng mình và các con
bây giờ cát đá bật tung mặt trời tím than
chỉ còn lại vết thời gian và hồn người nghệ sĩ
nơi hơi ấm của anh còn nguyên giá vẽ
nơi hơi ấm của chúng mình và các con
mười hai năm rồi Bửu Chỉ. mười hai năm
để lại cho người con gái nhỏ nhắn xưa kia
ở trên phía chùa Từ Đàm, nay là mẹ của
ba người con trai đã thành đạt và thành gia thất
có mấy cháu nội dễ thương. cháu Guitare đã đi học
bạn thích đàn guitare và hát nên đặt tên ở nhà
cho cháu đích tôn là Guitare?
để lại cho người con gái nhỏ nhắn xưa kia
ở trên phía chùa Từ Đàm, nay là mẹ của
ba người con trai đã thành đạt và thành gia thất
có mấy cháu nội dễ thương. cháu Guitare đã đi học
bạn thích đàn guitare và hát nên đặt tên ở nhà
cho cháu đích tôn là Guitare?
Cám ơn Trần Thị Tường Vy đã nhờ cháu Anh Thư
gởi bài thơ dài rất hay đến không ngờ nói tôi đọc
tôi đọc xong liền một mạch và gõ tiếp những dòng này
nhớ người bạn và tách cà phê đen chông chênh góc bàn
nhớ người bạn như Người Đứng Trên Miệng Núi Lửa
sức sáng tạo vô cùng tận của một thiên tài đã để lại
cho thế gian. cho nghệ thuật bất tử. để lại trong lòng
người thân. bè bạn những bụi quý của Bông Hồng Vàng …[3]
gởi bài thơ dài rất hay đến không ngờ nói tôi đọc
tôi đọc xong liền một mạch và gõ tiếp những dòng này
nhớ người bạn và tách cà phê đen chông chênh góc bàn
nhớ người bạn như Người Đứng Trên Miệng Núi Lửa
sức sáng tạo vô cùng tận của một thiên tài đã để lại
cho thế gian. cho nghệ thuật bất tử. để lại trong lòng
người thân. bè bạn những bụi quý của Bông Hồng Vàng …[3]
Virginia, January 17, 2015
Đinh Cường
Đinh Cường
[1] Bửu Chỉ, sinh ngày 8-10-1948 tại Huế, mất ngày 14-12-2002 tại Huế
năm nay giỗ năm thứ 12 vào ngày 31-12-2014 (10 tháng 11 năm Giáp Ngọ)
năm nay giỗ năm thứ 12 vào ngày 31-12-2014 (10 tháng 11 năm Giáp Ngọ)
[2] Anh ruột Bửu Chỉ, giáo sư dạy Pháp văn
[3] Bông Hồng Vàng – tập truyện của K. Paustovsky
“Nhưng cũng giống như bông hồng vàng của người thợ hốt rác già kia làm ra để cho Suzanne
hạnh phúc, sáng tác của chúng ta là để cho cái đẹp của trái đất, cho lời kêu gọi đấu tranh vì hạnh phúc, vì niềm vui và tự do, cho cái cao rộng của tâm hồn người và sức mạnh của trí tuệ chiến thắng bóng tối và cho chúng rực rỡ như mặt trời không bao giờ tắt.”
( Bụi Quý – Bông Hồng Vàng – Kim Ân dịch – trang 23, nhà xuất bản Văn Học Hà Nội 1982 )
hạnh phúc, sáng tác của chúng ta là để cho cái đẹp của trái đất, cho lời kêu gọi đấu tranh vì hạnh phúc, vì niềm vui và tự do, cho cái cao rộng của tâm hồn người và sức mạnh của trí tuệ chiến thắng bóng tối và cho chúng rực rỡ như mặt trời không bao giờ tắt.”
( Bụi Quý – Bông Hồng Vàng – Kim Ân dịch – trang 23, nhà xuất bản Văn Học Hà Nội 1982 )
- Các chữ nghiêng trong bài là của Trần Thị Tường Vy
Người Đứng Trên Miệng Núi Lửa,
Bửu Chỉ, 2000
Bửu Chỉ, 2000