NGUYỄN
XUÂN THIỆP
Một đêm mùa thu ở thành phố Garland của
Texas. Ngồi một mình với ly rượu đỏ, mở một cái file đã cũ ra xem, tình cờ gặp
lại những bông dã quỳ ngày nào và hình ảnh của ban nhạc The Beatles khi băng
qua đại lộ Abbey Road ở Luân Đôn mùa thu năm 1969. A đã 45 năm rồi đó vậy mà vừa
mới đây thôi, tối thứ Bảy 22 tháng 11. 2014 trên bờ hồ Travis lại được nghe cô
cháu ngoại của Duy Trác hát Let It Be Let
It Be -lập tức trong trí vang lên vọng âm những ca khúc màu dã quỳ rực cháy
của nhóm nhạc thời đại này. Xin ghi lại đây một đoạn thơ đã viết ngày nào.
Tôi lớn lên và đi vào đời những năm sáu mươi. khi chiến tranh việt nam rực cháy những cánh rừng xa. nghe âm nhạc của các anh. please, please me. i want to hold your hand. ôi những hoàng hôn sẫm tối. bình minh trong mưa. cơn sốt của tâm hồn. thành phố cười. phượng đỏ. mái ngói buổi yêu đầu. ơi em
all my loving
âm nhạc. và tình yêu
chỉ là ánh nắng một ngày
thu trên hàng cây. hay cơn bão tuyết qua hải cảng buồn. trăng lên trên mái phố.
lời thì thầm hai người yêu nhau. hay tiếng nức nở của mưa đêm.
và rồi. all things must
pass. yesterday
tất cả rồi qua đi. hôm
nay. hôm qua
bình minh tắt. ngày xám
rơi
như chiếc lá khô
lời chia tay. khoảnh khắc
này em. lắng nghe
rừng tà dương gió bão.
gào rú của đám đông. revolution. revolution
âm nhạc ấy phát ra từ một
cảng sương mù. liverpool. nơi có những cánh buồm bão tố
và những người đàn ông
râu rậm ngồi uống bia trong pubs. những mối tình nồng
mùi
da thịt
tiếng khóc. tiếng cười
những âm thanh bập bùng.
yeah. yeah
những vết thương
những cánh dã quỳ vàng
cháy
những bầu trời không bóng
tượng thần
tất cả mở ra
imagine
hãy yêu nhau
hãy yêu anh. yêu em
yêu hết thảy mọi người
tự do. tự do. đập vỡ mặt
trống. xuyên thủng những búc tường u tối. hú trên đồi trăng. tóc dài. rũ lệ
Nguyễn Xuân Thiệp
Tháng 11 2009 - Tháng 11. 2014